Tiếng Chuông Thiện Ác

TIẾNG CHUÔNG THIỆN ÁC

Thằng Khoa, 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học ở VN thì theo Ba nó qua Mỹ định cư được 6 tháng nay. Nó mới vào phòng tập được 1 tháng, thấy nó nghía tôi từ xa cũng 3-4 lần rồi, nó định lại bắt chuyện nhưng chắc chưa dám.

Tuần rồi, tôi đang tập thì nó lấy hết dũng khí chạy lại, “chào anh, anh có thể chỉ em tập được không, chứ em ngu môn này quá, nên bữa giờ học mỗi người một ít mà thấy không hiệu quả.”

“chắc chú kiếm người khác, chứ anh không rành vụ chỉ tập này”, tôi đáp, nhìn mặt nó hụt hẫng rõ, nhưng nó vẫn cố thuyết phục tiếp,

“dạ, thật lòng, em rất muốn trở thành anh, kiểu thần thái giống anh, nên anh chỉ em sơ sơ cũng được rồi em tự mò tập tiếp.” thấy nó cũng có tý nhiệt tâm nên tôi hỏi thử 2 câu, rồi mới quyết xem có nên nhận ca này hay không

“thế em muốn trở thành anh của ngày hôm nay, hay là trở thành anh của ngày mai?” nghe xong, mặt nó lú luôn nhưng tôi hỏi tiếp luôn câu 2:

“thế em tập gym để làm gì?” nó trả lời ngay, em thấy thân thể em yếu quá rồi ngoại hình còn nhiều khuyết điểm, nên em tập để có sức khoẻ, thêm tý ngoại hình thì đi kiếm việc bên đây cũng thuận lợi hơn, quan trọnng là vừa lợi cho em và vừa phụ giúp gia đình em nữa. tôi nhận nó chỉ vì câu trả lời đó, nó tập vì nó muốn giúp bản thân nó và cả giúp người khác. có người tập gym vì muốn đi cưa gái có người tập gym vì muốn khoe rằng mình có đi tập gym có người tập gym vì những mục đích bất thiện cũng có người tập gym vì những mục đích lợi mình lợi người cũng việc tập gym giống nhau nhưng hai tâm thế khác nhau, hai cái tâm khác đó, dẫn đến 2 dòng nhân quả hoàn toàn khác nhau nên bài học đầu tiên về đi tập gym của thằng Khoa, không phải là sửa body mà là sửa cái ‘tâm thế’ khi đi tập gym.

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Tập gym để làm gì! nó bảo, nó muốn trở thành tôi, nên ngay bữa sau, trong lúc đang hướng dẫn nó vài động tác nâng tạ cơ bản thì tôi lại đi tiếp bài học thứ 2, thằng Khoa của hôm nay sẽ không giống thằng Khoa của hôm qua, chúng ta luôn chết đi trong mỗi phút giây, rồi chúng ta cũng luôn mới trong mỗi phút giây, nó muốn trở thành tôi, nhưng tôi không có cố định ở một điểm, tôi sẽ luôn khác chính tôi của ngày hôm qua, nên việc đi tìm 'ta là ai’, thì chính xác là đi tìm ai của lúc nào, nó rất quan trọng. nhân sinh hay mắc kẹt trong trò chơi đi tìm 'tôi là ai' hay tôi đi tìm tôi… nhưng có bao giờ mình cố định đâu mà đi tìm. bác 7b trước khi viết Nghệ và bác 7b sau khi viết Nghệ, đã là hai cái tôi khác nhau! nên khi bác 7b đi tìm lại chính mình thì chính xác là đi tìm 7b vào thời điểm nào, đọc đến đây, anh em sẽ thấm một điều, người ta không bao giờ được tắm được 2 lần trên cùng một dòng sông. hoặc người ta không bao giờ chụp lại được một tấm hình có thần thái, cảm xúc và khoảnh khắc giống y hệt cái tấm hình vừa chụp cách đây 5 phút. trở lại thằng Khoa, đầu thằng này sáng hơn tôi nghĩ, nó bảo, dạ, em muốn trở thành anh của ngày hôm nay trong ít nhất 2 năm nữa. nó thấy ra vấn đề, vì có thể bác 7b của ngày mai sẽ bỏ tập, chơi xì ke, rồi ốm nhom ốm nhách, tham đắm trong dục vọng… nên nó chọn ‘lát cắt’ của bác 7b của đúng hôm đó thôi. bài học thứ 3, cũng là buổi hướng dẫn cuối cùng trước khi cho nó tự bơi, tôi bảo nó, tôi không tập giùm nó được, nên nó phải tự kỹ luật mỗi ngày, tôi không chỉ nó suốt đời được, nên nó hãy tự là Thầy của chính mình, tôi không sống và chịu khổ giùm nó được, nên nó phải xác định cái nền, cái lẽ sống để bước đi tiếp trong game đời này. nói nôm na hơn, tôi không cho nó cá ăn, mà nó phải tự bắt cá ăn, tôi cũng không cho nó cái cần câu, mà nó phải từ làm cái cần để câu cái mà tôi có thể cho được, là cái lý do, cái động cơ, cái tâm thế, để nó tự làm cái cần câu cho mình và tự biết chỗ nào để câu cá tiếp. đó là cái cốt lõi nhất của sự Học,

Học để làm gì, cái động cơ bên trong ta phải rất rõ và rất mạnh, từ cái động cơ đủ mạnh, nó sẽ dẫn anh em đến những cái anh em cần học. hết 3 buổi, tôi không chỉ nó bất kỳ phương pháp và bài tập nào tôi đang tập hết, vì phương pháp mỗi người khác nhau, nó đúng với tôi nhưng chưa chắc đúng với nó. điều duy nhất tôi có thể làm cho nó, đó là, để nó hiểu rõ cái tâm mình hơn. chính xác là đọc được tiếng lòng của mình. càng hiểu rõ tâm mình, càng hiểu rõ động cơ ở đời để làm gì, thì dù không có tôi, anh em vẫn sẽ tự thắp đuốc lên mà đi tiếp được. hôm cuối tập xong, tôi nói nó, từ mai thì tự tập nhé, coi như không quen, chứ một tháng mà 5 thằng Khoa giống mày đến hỏi tao thì bỏ mẹ. No see you again. nó cười gật gật rồi hai anh em bước ra về, ngay gần cửa ra vào phòng tập, có một cái chuông nhỏ, dành cho lớp tập nhóm. Khi nào nguyên nhóm xong một bài thì trưởng nhóm lắc chuông một cái.

Tiếng chuông vang rất thanh, làm đầu óc ai cũng dễ quay trở về với thực tại, vừa bước ra cửa, thì tiếng chuông vang lên, tôi quay qua nhìn thằng Khoa,

“đố chú, tiếng chuông này thiện hay ác!?” tiếng chuông không thiện không ác chỉ có thiện ác trong tâm ta, nó đáp, thế còn tập gym thì sao, tôi hỏi việc tập gym cũng không thiện không ác, chỉ có thiện ác trong tâm ta, nó đáp, thế còn chuyện từ thiện, tôi bồi thêm việc từ thiện không thiện không ác, thiện ác ở cái tâm người làm từ thiện, nó đáp tôi chỉ nhìn nó cười, và không nói gì thêm,

Cheers

Bác 7B

----

Hình của Norlha

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh