Huấn Từ Của Kim Thân Cha Về “Tình Yêu Của Cha”

HUẤN TỪ CỦA KIM THÂN CHA VỀ “TÌNH YÊU CỦA CHA”

Các con yêu dấu!

Hôm nay Cha đến với các con trong tình yêu thương thắm thiết, và điều Cha muốn nói với các con hôm nay là tình yêu của Cha, mà Cha sẽ chỉ có thể diễn tả lên phần nào bằng cái ngôn ngữ hẹp hòi và hết sức hạn chế của trần gian. Thật vậy, không một lời nói nào, một thứ ngôn ngữ nào, có thể nói lên được hết, diễn tả được trọn vẹn tình yêu của Cha.

Các con ơi! Cha là tình yêu, tình yêu là Cha. Tình yêu của Cha tuôn thao bất tuyệt, chảy ngập tràn lai láng trong càn khôn vũ trụ, trong muôn loài vạn vật, trong khắp cùng mọi ngõ ngách của cuộc đời. Tình yêu của Cha thể hiện trong nghịch cảnh, luân lưu tuôn chảy trong từng hơi thở của vũ trụ, trong mọi tế bào, đang luân lưu, đang rung động trong cái sinh hồn của trần gian. Có thể nói tình yêu của Cha thể hiện vô cùng, vô biên, mà chỉ riêng các con đã ngộ được chơn lý, các con mới nhận ra sự hiện diện tình yêu của Cha ở mọi nơi, mọi lúc.

Các con ơi! Cha yêu các con vô bờ! Tình yêu của Cha hiện diện cả trong sự thiện lành, cả trong ác trược, cả trong tiếng khóc, cả trong nụ cười của trần gian. Tình yêu của Cha nằm trong luật luân hồi, luật nhân quả, luật tiến hóa của vạn vật muôn loài.

Vì yêu, nên Cha cho các con học hỏi và tiến hóa. Vì yêu, Cha cho các con học làm kim thạch, học làm thảo mộc, học làm cầm thú, rồi học làm người, theo chu trình tiến hóa tự nhiên. Vì yêu, nên Cha cho các con học mê trần, học ác trược, học làm điều ác trược theo sự phát triển của hạ trí, theo sự phát triển của Phàm Ngã để rồi các con bị đọa sa, rồi bị ngụp lặn trong biển mê tạo bao nghiệp quả để phải bị trả quả, bị nhồi quả, để luân hồi chuyển kiếp!

Qua bao thăng trầm với những bài học thấp thỏi, giúp các con phát triển Phàm Ngã. Qua bao đổi thay, nếm đủ vị chua cay, mặn đắng, ngọt bùi trong chu trình tiến hóa của cái ta phàm phu. Khi đã thấm thía mùi vị của đau khổ, thấm thía cái hư ảo của kiếp người, thấm thía cái giả tạm của cái gọi là hạnh phúc ở trần gian, các con sẽ bước sang một giai đoạn mới, bước vào một cuộc hành trình để tìm về giải thoát. Trong cuộc hành trình này, các con sẽ gặp sự tranh chấp giữa tiếng gọi của Phàm Ngã và tiếng gọi của Chân Ngã. Như vậy, các con sẽ có dịp học bài học về ý chí, về nghị lực, về lòng can đảm, về sự nhẫn nhục, về lòng yêu thương, về hạnh sáng suốt.

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Nói tóm lại, là học ba chữ Bi, Trí, Dũng; nghĩa là các con sẽ học Bi tức là học yêu thương, học Trí tức là học trau dồi sự sáng suốt, học phân biệt lẽ thiện ác, và học Dũng tức là học rèn luyện ý chí. Muốn giải thoát, các con phải thấm nhuần, phải thuộc làu ba chữ Bi, Trí, Dũng, mà sự tranh chấp giữa ác trược và sự thiện lành sẽ giúp đỡ các con có cơ hội học ba chữ đó, và giúp các con phát triển.

Tại sao sự tranh chấp giữa ác trược và sự thiện lành lại giúp các con tiến bộ? Tại sao sự xung đột giữa Phàm Ngã và Chân Ngã, giữa cái ta thật và cái ta phàm phu lại giúp các con tiến hóa? Thế nào là tiếng nói của Chân Ngã? Thế nào là tiếng nói của Phàm Ngã?

Các con ơi! Tiếng nói của Phàm Ngã là tiếng nói của Lục Căn, Lục Trần, tiếng nói của ác trược. Tiếng nói thúc giục các con hành động trái lương tâm. Thúc giục các con tranh chấp, hận thù, ganh tỵ, tham lam, ích kỷ. Thúc giục các con chỉ muốn lợi cho mình, sướng cho mình, dù có phải gây đau khổ cho người. Giục các con lười biếng, chán nản, bê trễ, buông xuôi.

Tiếng nói của Chân Ngã là gì? Tiếng nói của Chân Ngã là tiếng nói kêu gọi các con quay về sự thiện lành, kêu gọi các con sống theo lương tâm. Thúc giục các con yêu thương, tha thứ, hy sinh, vì người hơn vì mình, làm điều gì gây niềm vui hạnh phúc cho người. Giục các con siêng năng, tinh tấn phấn đấu, vươn lên trong nghịch cảnh.

Đấy là tiếng nói của Chân Ngã!

Sự tranh chấp giữa Phàm Ngã và Chân Ngã thật hết sức quyết liệt. Con người ở giai đoạn đầu của sự phát triển Chân Ngã sẽ rất dễ dàng bị khống chế bởi Phàm Ngã, rất dễ nghe theo lời Lục Căn, Lục Trần để làm bao điều ác trược, bao điều trái lương tâm. Tiếng gọi của Chân Ngã ở giai đoạn này sẽ vang lên một cách yếu ớt. Do đó, con người sẽ phấn đấu hết sức yếu ớt với tội lỗi, với ác trược, và vì vậy nên Phàm Ngã thắng, Chân Ngã phải thua, và con người dễ dàng sa ngã vào tội lỗi, ác trược! Sa vào ác trược là tạo nhân không lành. Nhân không lành thì trái không ngọt. Trái không ngọt thì gặp đắng! Gặp trái đắng, nếm vị đắng! Nếm vị đắng tức là nếm mùi đau khổ, và cứ như vậy, cứ làm tội lỗi, cứ tạo tội lỗi, tạo nghiệp chướng, rồi bị nhồi quả, bị đau khổ, ngụp lặn trong đau khổ cho đến khi con người phát sợ đau khổ, không dám làm điều gì để tạo nên nghiệp dữ rồi nếm mùi đau khổ nữa! Thì chừng ấy, chỉ chừng ấy, con người mới chịu, mới bắt đầu lắng nghe nhiều hơn tiếng nói của Chân Ngã, phát hùng tâm, dùng ý chí để vượt lên dần dần sự thấp hèn tội lỗi, để giải thoát khỏi sự thấp hèn tội lỗi và can đảm xuất khỏi nghiệp dữ để tiến bước vào nghiệp lành.

Cứ như vậy, các con sẽ tiếp tục tiến lên theo đà phát triển của Chân Ngã cho tới khi sự phát triển này hoàn tất, chừng ấy là các con được hoàn toàn giải thoát, giải thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn chuyển kiếp, luân hồi. Ấy là lúc mà Tiểu Linh Hồn đã thực sự trưởng thành, đủ sức để vượt qua khỏi ngục tù của bản thể để hòa vào cái Đại Hồn của vũ trụ. Tiểu Ngã hòa với Đại Ngã. Tiểu Linh Quang hòa với Đại Khối Linh Quang!

Các con ơi! Mỗi các con đều phải có dịp nếm qua sự tranh chấp của Chân Ngã và Phàm Ngã. Khi sự tranh chấp càng mãnh liệt thì các con sẽ càng có dịp học được bao nhiêu kinh nghiệm quý báu. Chân Ngã có dịp học chế ngự sự tác loạn của Phàm Ngã bằng hùng tâm dũng chí! Phàm Ngã sẽ rên rỉ nhức nhối để chống chọi lại với ý chí của Chân Ngã khi nó cảm thấy bị thua thiệt.

Tại sao lại có sự rên rỉ nhức nhối chống đối này? Vì các con ơi! Chân Ngã thì đòi các con vì người, yêu người, đòi các con quên cái ta phàm phu đi, quên mình đi; nghĩa là bắt các con nhẫn nhục, hy sinh, chịu đựng. Chịu đựng, hy sinh thì cảm thấy bị thiệt thòi, cảm thấy mất mát, cái ta phàm phu nó sẽ rống lên, nó thấy nó bị thua thiệt, nó thấy nó bị Chân Ngã kềm chế nó, nó bứt phá và nó gây cho các con nhức nhối, đau khổ! Đó là những lúc các con nghe mình xót xa đau khổ khi phải hy sinh, khi phải chịu thua thiệt cái Phàm Ngã của mình, khi phải sống cho người hơn cho mình.

Các con ơi! Lúc ấy các con nghe đau khổ xót xa. Nhưng cái đau khổ này là gì? Cái xót xa này là gì? Các con ơi! Đấy là sự chống đối của Phàm Ngã khi nó thấy bị bại trận và bị khống chế bởi ý chí của Chân Ngã! Loại đau khổ này nếu các con hiểu nó các con sẽ thấy nó không là đau khổ thật. Thứ đau khổ này nó lại rất giúp ích cho các con. Thứ đau khổ này là mầm mống của sự thăng hoa tư tưởng. Mầm mống của sự thăng hoa, sự vượt thoát của đời sống tâm linh! Đó là chất xúc tác đóng góp vào để rèn luyện hùng tâm dũng chí!

Các con ơi! Sự đau khổ này, sự đau khổ từ những hy sinh mất mát của Phàm Ngã chính là mầm mống của tự do và hạnh phúc thật sự!

Các con yêu dấu! Cha vừa lược thuật với các con vài khái niệm tổng quát, vài nét hết sức tổng quát về luật tiến hóa của vũ trụ. Tình yêu của Cha hiện diện trong đó. Qua bao thăng trầm, qua bao đau khổ đắng cay, học hỏi bao kinh nghiệm quý báu, ngày đoàn viên hội ngộ giữa Cha và các con, tức là giữa Tiểu Hồn và Đại Hồn của vũ trụ sẽ cảm động, sẽ đẹp đẽ, sẽ vinh quang và hạnh phúc biết bao nhiêu!

Các con yêu của Cha! Cha chiết Linh Hồn của Cha ra thành những Tiểu Hồn, phân ly với chúng, cho chúng đi học hỏi. Cha cho chúng đi hay Cha cho các con đi học hỏi nhưng chính là Cha học hỏi. Cho nên, Cha có mọi trạng thái mà trần gian đang có. Các con cay đắng, đau khổ, vui cười, là Cha cay đắng, đau khổ, vui cười, y như vậy! Hồn vía của Cha rung động theo những rung động cảm xúc của cõi trần!

Các con ơi! Các Tiểu Hồn ơi! Trần gian sầu tủi là Cha sụt sùi nhỏ lệ. Các con ngụp lặn trong đau khổ để nhồi quả, để đọa sa, giãy giụa trong suối bi kịch của trần gian, nhưng chính là những Tiểu Hồn của Cha hay đúng hơn nữa chính là Cha đang trải qua những trạng thái đó! Các con yêu dấu ơi! Yêu các con biết nói sao vừa. Đứa chưa thoát được màn u minh của Phàm Ngã đang dấy động, chưa ngộ được tình yêu của Cha, nó sẽ chống báng Cha với bao lý luận khắt khe, với bao lý luận chẳng hạn như: Cha bảo Cha yêu con sao còn có trừng phạt? Sao còn nhồi quả? Sao còn bắt con người đau khổ ngụp lặn trong bể nước mắt với những thảm kịch đầy dẫy hận thù xâu xé, giết chóc, đầy dẫy sự bạo tàn, đầy dẫy những uất ức bất công? Cha ở đâu? Thượng Đế ở đâu? Tại sao để cho chiến tranh cứ gào thét đe dọa khắp nơi, mà trong khi thân phận con người lại quá nhỏ nhoi, quá lẻ loi, quá bơ vơ lạc lõng? Thân phận con người luôn bị kềm kẹp, bị đe dọa từng phút từng giây bởi bao bất trắc của cuộc đời! Thượng Đế đâu sao không nhìn thấy cảnh trần gian đang ngập tràn máu lệ? Lực lượng ma vương đang thao túng trần đời! Thượng Đế ở đâu? Cha ở đâu? Có Cha hay không? Có tình yêu của Thượng Đế hay không?

Các con ơi! Cha đây! Cha đang ở đây! Cha đang ở trong các con. Cha đang ở giữa tim các con. Cha đang ở trong lòng vũ trụ. Cha đang bàng bạc khắp nơi trong không gian, trong thời gian, trong muôn loài vạn vật!

Các con ơi! Cha đang ở đây và Cha sẽ trả lời với các con rằng, Cha sẽ trả lời cho những đứa không hiểu Cha, cho những đứa trách móc Cha, để nó hiểu rằng vì Cha yêu con nên mới có trừng phạt. Trừng phạt là bắt Tiểu Hồn của Cha gánh lấy trách nhiệm của mọi hậu quả về những sái quấy của nó. Trừng phạt con nhưng chính là trừng phạt Cha! Các con cảm thấy bị trừng phạt thì Cha cũng cảm thấy Cha đang bị trừng phạt. Cha cho các con đau khổ, vì các con phải đau khổ để thấm nhuần ý nghĩa của đau khổ, phải ngụp lặn trong hận thù, xâu xé, giết chóc để biết sợ hãi chán ngán hận thù, xâu xé, giết chóc, và phát tâm yêu thương!

Thảm kịch của chiến tranh là gì? Thảm kịch của chiến tranh từ đâu? Có phải chăng nó nẩy mầm từ những tư tưởng xấu xa của con người, của chính các con? Có phải chăng nó nẩy mầm từ những tham vọng vô bờ, từ lòng kiêu ngạo, từ lòng ganh tỵ, từ lòng ích kỷ nhỏ nhen của các con? Những tư tưởng xấu xa ấy có phải chăng là những nhân thối đã cấu tạo thành cái quả ung độc là chiến tranh giết chóc lẫn nhau? Và rồi các con ơi! Máu phải đổ, lệ phải rơi! Phải đổ, phải rơi cho đến khi con người sợ hãi chán ngán cảnh đó, để buông vũ khí, để rồi giã từ xâu xé nhau, để nhìn nhau, để thấy yêu thương, để thấy sợ hãi giết chóc và để cùng nắm tay, để cùng bắt tay nhau sống chung huynh đệ!

Các con bảo rằng bạo lực đang tràn lan, đang thao túng trần đời, đang gieo bao uất ức bất công ư? Các con ơi! Có phải chăng nó cũng là cái quả trưởng thành từ những mầm mống hư hoại trong tâm các con? Nhưng có như vậy mới có dịp cho các con học hỏi; có như vậy mới có dịp cho các Tiểu Hồn của Cha học hỏi tiến hóa, nó cũng cần thiết. Vì sao? Vì phải có bị uất ức, phải có chịu bất công con người mới khao khát đi tìm sự công bằng, con người mới khao khát tìm về chơn lý!

Các con thương yêu! Suối tình của Cha tuôn bất tận. Biết nghĩ sao cho hết, biết nói sao cho vừa, chỉ khi các con đi đến chỗ vô vi mới thấu hiểu được tình yêu của Cha, mới cảm nhận được sự hiện diện của nó chan hòa, tiềm ẩn bàng bạc khắp nơi trong càn khôn vũ trụ. Cho nên, Cha mỏi mòn trông chờ giây phút các con đến được chỗ vô vi. Cha mỏi mòn trông cái giây phút đầy xúc cảm thiêng liêng đẹp đẽ huyền diệu đó. Cái giây phút mà các con thấu hiểu được tình yêu của Cha. Cái giây phút mà các Tiểu Hồn của Cha đạp đổ cái vỏ thấp hèn của nó để hòa tan trong Đại Thể, để cùng so dây nâng phím đàn hòa nhạc khúc Vô Vi cùng Đại Ngã!

Các con ơi! Các con có nghe gì không? Các con hãy lắng nghe đi! Các con hãy lắng nghe tim Cha đang thổn thức nhớ nhung! Các con có nghe gì không? Âm ba của Đại Hồn đang rung lên, đang rung lên thắm thiết trong vũ trụ, đang vang lên réo gọi thiết tha nhắc nhở Tiểu Hồn nhớ nhung nguồn cội xa xưa. Trở về đi! Về quê xưa chốn cũ! Hỡi các Tiểu Hồn yêu dấu của Ta!...Tiểu Hồn ơi! Tiểu Hồn ơi! Kìa, hãy lắng nghe đàn Đại Hồn đang tấu khúc Vô Vi! Tiểu Hồn ơi! Hãy so dây hòa điệu! Thôi, trọn yêu dấu về các con của Cha! Cha dừng ở đây nhưng tình yêu của Cha thì vẫn còn tuôn chảy mãi!...

Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Thiên Tôn

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh