Đối Thoại Của Thánh Catarina Sienna: Chương 2. Minh Giải Thêm Về Ơn Thông Hiểu

ĐỐI THOẠI CỦA THÁNH CATARINA SIENNA: CHƯƠNG 2. MINH GIẢI THÊM VỀ ƠN THÔNG HIỂU

Ánh sáng của lý trí cần thiết cho mọi linh hồn muốn phụng sự Thiên Chúa trong sự thật. Và trước hết, bàn về ánh sáng chung.

  1. Khi đó, Thiên Chúa hằng hữu vui thích vì sự khao khát của tâm hồn này, cũng như đối với sự chân thành của trái tim nó. Và ý nó muốn biết những phương cách để phụng sự Ngài, Thiên Chúa đã cúi xuống nhìn nó bằng cái nhìn đầy lân ái và xót thương để nói với nó rằng: con yêu quý của Cha, hỡi con yêu dấu và dịu hiền của Cha, hỡi hiền thê trung thành của Con Cha, con hãy nâng mình lên khỏi bản thân con, con hãy mở mắt trí tuệ, đồng thời mở tai của lòng con ra mà chiêm ngắm lòng nhân hậu vô cùng và tình thương như trời như biển,

Cha dành cho con và các tôi tớ khác của Cha, vì nếu con không nhìn xem, thì con không nghe được; nghĩa là linh hồn không nhìn thấy chân lý của Cha bằng con mắt trí tuệ, thì nó sẽ không thể nghe và hiểu được Đấng Chân Lý dịu hiền. Bởi vậy, Cha mời gọi con hãy nâng mình lên trên các ấn tượng của giác quan, để nhận biết chân lý cho rõ hơn. Phần Cha, Cha vui mừng vì điều con xin, và Cha sẽ thoả mãn ước nguyện của con. Không phải các con làm tăng thêm niềm vui cho Cha đâu, vì Cha là Đấng Bất Biến, Cha gia tăng niềm vui cho các con, nhưng không gì có thể thêm cho Cha. Cha vui mừng trong niềm vui của Cha, là đã hoàn thành công cuộc của Cha.

Lúc đó, linh hồn này vâng theo lời mời gọi của Thiên Chúa và nâng mình lên trên bản thân nó, để nhận biết sự thật về những gì nó đã hỏi. Và Thiên Chúa hằng hữu nói với nó rằng: để giúp con hiểu rõ hơn những gì Cha sắp giải thích cho con, Cha sẽ khởi sự bằng sự giảng giải về ba ánh sáng toả ra từ nơi Cha là Ánh Sáng chân thật và vĩnh cửu.

Ánh sáng thứ nhất là ánh sáng chung, soi cho những người còn ở trong đức ái bình thường. Cha đã có dịp nói với con về ánh sáng này ở nơi này, nơi khác rồi, nhưng Cha sẽ lặp lại những gì đã nói, để sự hiểu biết yếu kém của con nắm vững hơn những điều con muốn biết. Còn hai ánh sáng kia là để cho những người từ bỏ thế gian, hướng về bậc hoàn thiện. Về vấn đề này, Cha sẽ trình bày chi tiết những gì con muốn hỏi Cha, mà trước đây Cha chỉ nói một cách tổng quát.

Con đã nghe Cha dạy con, không có ánh sáng của lý trí, không ai có thể tìm thấy con đường của chân lý, ánh sáng này của lý trí là ánh sáng các con có được từ nơi Cha, là Ánh Sáng chân thật. Nó có trong các con nhờ trí tuệ với ánh sáng đức tin, các con đã lãnh nhận trong bí tích Thánh tẩy, nếu các con không mất đi bởi tội lỗi mình. Trong bí tích Thánh tẩy, nhờ thần lực của Máu Con Một Cha, các con nhận được sự sống của đức tin. Đức tin này sẽ thực hành các việc lành nhân đức, cùng với ánh sáng của lý trí; lý trí được đức tin soi sáng, sẽ dẫn các con đến sự sống, và giúp các con bước đi trên con đường Chân Lý. Với ánh sáng này, các con sẽ đạt tới Cha là Ánh Sáng vĩnh cửu; không có Ánh Sáng vĩnh cửu, các con sẽ đi trong chốn tối tăm (Xc Ga 12:35-36).

Hai ánh sáng phát xuất từ Ánh Sáng vĩnh cửu, cần thiết cho các con, và có thể Cha sẽ cho thêm ánh sáng thứ ba nữa. Ánh sáng thứ nhất, soi cho các con nhận biết tính mong manh của các sự thế gian đang qua đi như gió. Nhưng chúng con không hiểu được điều ấy, nếu trước hết các con không ý thức về sự yếu giòn của bản thân, luôn hướng về cái luật gian tà đã in vào chi thể của các con, có xu hướng nổi dậy chống lại Cha là Đấng tạo dựng các con. Thật ra, luật đó không thể cưỡng bức con người phạm một tội nào dù rất nhỏ mọn, nếu ý muốn của nó không chiều theo, nhưng luật ấy luôn luôn chống lại thần trí. Cha đã không ban cho luật đó, để các vật thụ tạo có lý trí phải bại trận, nhưng để nhân đức tăng thêm và được thử thách trong linh hồn, vì nhân đức chỉ được thử thách bởi những gì chống lại nó. Tính dục đối nghịch với thần trí, và vì sự thử thách của tính dục, mà linh hồn tỏ ra có tình yêu mến Cha. Khi nào xảy ra điều đó? Khi linh hồn chống lại tính dục bằng sự chê ghét nó.

Cha cũng đã cho con người luật này, để gìn giữ nó trong sự khiêm nhường chân thật. Khi tạo thành linh hồn theo hình ảnh và giống Cha, Cha cho nó nên cao trọng, trang điểm nó xinh đẹp, nhưng đồng thời Cha đã kết hợp linh hồn với những sự vật hết sức hèn hạ, đặt ra cái luật quái dị ấy khi Cha nối kết nó với một thân xác được tạo nên bằng bùn đất, để vẻ xinh đẹp của nó không làm nó sinh kiêu ngạo ngẩng đầu lên chống lại Cha. Như vậy, con người yếu hèn có ánh sáng này, sẽ buộc linh hồn phải sống khiêm hạ: linh hồn không còn lý do để tự kiêu, như con thấy đó, nhưng phải có lòng khiêm nhường chân thật và trọn vẹn.

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Cho nên, dầu hung ác đến đâu, luật này cũng không thể cưỡng ép người ta phạm một lỗi nào hết, nhưng nó là phương thế để các con tự biết mình và nhận ra sự phù vân của đời này. Đó là điều con mắt trí tuệ phải nhìn ra, nhờ ánh sáng đức tin rất thánh, vì đức tin là con ngươi của mắt. Ánh sáng này cần thiết cho mọi thụ tạo có lý trí dầu sống trong bất cứ bậc nào, để có thể tham dự vào sự sống của ân sủng và hoa trái của Máu của Con Chiên vẹn sạch. Đó là ánh sáng chung mà tất cả mọi người, không trừ một ai, phải có. Ai không có ánh sáng này, là người có dấu hư vong.

Tại sao người ta không thể có ân sủng, nếu không có ánh sáng chung này? Là vì ai không có ánh sáng này sẽ không nhìn thấy sự xấu xa của tội lỗi, cũng không nhận ra căn nguyên của tội lỗi; cho nên nó không thể chê ghét và xa lánh căn cớ sinh ra tội lỗi. Nó cũng không biết điều thiện và căn nguyên của sự thiện là nhân đức, cho nên nó không thể yêu mến Cha và ước ao Cha là Sự Thiện tối cao, cũng không thể yêu mến nhân đức, mà Cha đã ban cho các con như phương tiện, để có được ân sủng của Cha và được chính Cha là Sự Thiện đích thực.

Các con phải hiểu ánh sáng này cần thiết chừng nào! Các lỗi lầm của các con đều chủ yếu ở tại yêu chuộng những gì Cha chê ghét, và chê ghét những gì Cha yêu chuộng. Cha yêu chuộng nhân đức và chê ghét nết xấu. Ai yêu chuộng nết xấu và chê ghét nhân đức thì nó xúc phạm đến Cha và mất ân sủng của Cha. Nó hành xử như một kẻ đui mù, không biết nguyên nhân của nết xấu là tính tự ái theo cảm giác, nó không tự chê ghét mình; nó không biết nết xấu là gì, cũng không biết sự ác là hậu quả của nết xấu. Nó không biết nhân đức, cũng không biết Cha là nguồn suối thông ban nhân đức, là Đấng ban sự sống và tư cách để lãnh nhận và giữ gìn ân sủng. Con thấy đó, sự đui mù là nguyên nhân gây cho nó biết bao khốn nạn. Như vậy, ánh sáng này rất cần thiết cho mọi người.

Về những người lo hãm mình phạt xác hơn là lo giết chết ý riêng mình. Có một ánh sáng hoàn hảo hơn ánh sáng chung, đó là ánh sáng thứ hai.

  1. Khi linh hồn đã có được ánh sáng chung mà Cha vừa nói với con, nó không nên lấy thế làm đủ, bởi vì bao lâu còn là lữ khách ở đời này, các con có điều kiện để tiến lên nữa. Ai không tiến là lùi. Linh hồn phải tiến lên trong ánh sáng chung do ân sủng Cha ban, và phải nhiệt tình cố gắng để đạt tới ánh sáng thứ hai, bằng cách đi từ chỗ bất toàn đến hoàn hảo, bởi vì ánh sáng này được ban cho con người để đạt tới bậc hoàn thiện. Những người đi theo ánh sáng thứ hai hoàn hảo này, là các kẻ đã rời bỏ cuộc sống chung của thế gian. Họ làm thành hai loại.

Loại thứ nhất gồm những người hết sức lo đánh phạt thân xác, bằng những việc đền tội rất khắc nghiệt và mạnh tay. Để ngăn không cho tính dục nổi dậy chống lại lý trí, họ để hết tâm trí vào việc đánh phạt thân xác hơn là lo giết chết ý riêng mình, như Cha đã nói với con ở một nơi khác. Những người này được nuôi dưỡng tại bàn ăn đền tội. Họ tốt và hoàn thiện, nếu việc đền tội của họ được đặt nền trong Cha, dưới ánh sáng của ơn thông hiểu, nghĩa là tự biết mình và nhận biết Cha, với một lòng khiêm tốn sâu sắc, và luôn luôn để tâm suy đoán mọi sự theo Thánh ý Cha chứ không theo ý người đời. Nếu họ không hoàn toàn mặc lấy Thánh ý Cha với một đức khiêm nhường đích thực, thì con đường trọn lành của họ dễ bị tắc nghẽn, vì họ sẽ lên án những người không theo con đường họ đang đi. Con biết tại sao họ làm như thế không? Tại vì họ để hết nhiệt tình và ước ao vào việc đánh phạt thân xác họ, hơn là lo giết chết ý riêng mình.

Những kẻ ấy muốn tự chọn lấy thời gian, tự chọn lấy không gian, cho những ơn an ủi thiêng liêng và theo sở thích. Họ cũng muốn những gian truân, tức những tấn công của ma quỷ, nhưng phải hợp ý họ. Họ tự lừa dối mình, vì bị mù quáng bởi ý riêng mà Cha gọi là tự ái thiêng liêng. Họ nói: điều tôi ước ao là niềm an ủi này có ích lợi cho tôi, tôi không muốn cách thử thách đó, cũng không muốn ma quỷ tấn công kiểu đó. Không phải tôi thích thế, nhưng để làm vui lòng Thiên Chúa hơn và để linh hồn tôi có được ân sủng dồi dào, và tôi cho như thế là ích lợi hơn cho tôi, và phụng sự Chúa cách này tốt hơn cách kia.

Bởi vậy, nhiều khi linh hồn rơi vào tình trạng buồn rầu và chán nản, đến nỗi nó không chịu nổi với chính mình. Nó làm hại bản thân mà không biết; nó không nhận ra tính kiêu ngạo đã xâm nhập vào nó làm nó té ngã. Nếu nó khiêm nhường thật lòng, không tự cao tự đại, nó đã được ánh sáng lý trí soi cho biết Cha là Chân Lý tối cao, Cha phân định cho mỗi người một bậc sống, thời gian và nơi chốn, cũng như những an ủi và nỗi gian truân tuỳ theo nhu cầu của mỗi người các con, để đạt tới ơn cứu độ và bậc hoàn thiện mà Cha kêu gọi mọi linh hồn. Nó cũng sẽ thấy mọi sự Cha ban đều do tình thương, và nó phải đón nhận mọi sự Cha gửi đến, với lòng mến yêu và cung kính. Đó là những người đã tiến lên bậc thứ ba, ở trong ánh sáng hoàn hảo.

Về ánh sáng thứ ba rất hoàn hảo, và về những công việc của linh hồn đã đạt tới ánh sáng này. Về một thị kiến linh hồn này đã được, trong đó Chúa giải thích cách đạt tới sự trong sạch toàn vẹn. Và việc không nên xét đoán tha nhân.

  1. Tiến tới loại ánh sáng rất hoàn hảo và vinh hiển, là những người ở bậc thứ ba, tức bậc những người hoàn thiện. Họ sống thánh thiện trong bất cứ điều kiện hay hoàn cảnh nào. Tất cả những gì Cha cho phép xảy đến, họ đón nhận cách cung kính, như Cha đã nói với con khi bàn về bậc thứ ba, tức bậc hiệp nhất của linh hồn. Họ nghĩ mình đáng chịu tất cả mọi khổ cực, đáng mất đi tất cả mọi an ủi và ơn lành. Và bởi vì họ cho mình đáng chịu hình phạt, nên họ biết mình không đáng thưởng công vì chịu gian khổ.

Nhờ ánh sáng này, họ nhận biết và hưởng nếm ý muốn ngàn đời của Cha, là Cha không muốn sự gì khác ngoài hạnh phúc cho các con, và Cha chỉ gửi tới và cho phép đau khổ xảy ra, là để các con được thánh hoá trong Cha. Một khi linh hồn đã biết Thánh ý Cha, nó mặc lấy Thánh ý đó, và từ nay nó không quan tâm đến sự gì khác ngoài việc tìm ra phương cách để duy trì và gia tăng bậc hoàn thiện mà nó đã đạt tới, vì vinh quang Thánh danh Cha. Được soi sáng bởi ánh sáng đức tin, con mắt trí tuệ nó mở to để chiêm ngưỡng Chúa Kitô chịu đóng đinh, Con Một Cha, nó tha thiết yêu mến Ngài và đi theo giáo lý của Ngài, vì đó là khuôn mẫu và là đường đi cho những người hoàn hảo, cũng như cho các kẻ bất toàn. Nó biết Con Chiên dịu hiền, Đấng Chân Lý của Cha, đã trao ban cho nó một giáo lý về sự hoàn thiện, và vì biết, nên nó hết lòng mộ mến giáo lý này.

Nó chiêm ngắm sự hoàn thiện này nơi Ngôi Lời đầy tình thương, Con Một Cha; Ngài đã được nuôi dưỡng nơi bàn tiệc của niềm ước ao thánh thiện, luôn làm vinh quang Cha là Cha Ngài, và tìm kiếm ơn cứu độ cho các con. Chính niềm ước ao này đã khiến Ngài hăng hái nhận cái chết nhục nhã trên thập giá để chu toàn lời truyền dạy Cha đã đặt ra cho Ngài. Ngài đã không trốn tránh một sự cực nhọc nào, không lảng xa một sự nhục nhã nào, Ngài đã không khựng lại vì sự bội bạc ơn nghĩa của các con, hoặc vì sự mù quáng của các con khi từ chối nhìn nhận hồng ân lớn lao Ngài mang đến cho các con, hoặc vì những sự bách hại của người Do Thái, hay vì những lời chế nhạo, những lời xỉ vả và những la lối của dân chúng. Ngài đã chiến thắng tất cả những xúc phạm đó, như một đại đội trưởng, một hiệp sĩ đích thực được Cha sai đến chiến trường, để cứu gỡ các con khỏi tay ma quỷ, và giải thoát các con khỏi cảnh nô lệ thê thảm nhất.

Sau khi đã dạy các con đường đi, giáo lý với luật lệ phải theo để có thể tới sự sống đời đời là Cha đây, bằng chiếc chìa khoá là Máu châu báu của Ngài đã đổ ra vì một tình thương nồng nhiệt, và vì lòng đau đớn bởi chê ghét tội lỗi các con; phải chăng các con không nghe thấy Ngôi Lời dịu hiền, Con Một Cha, nói với các con rằng: “Này Thầy đã vạch ra cho các con một con đường và đã mở cửa bằng Máu Thầy. Các con đừng biếng nhác nữa trong việc đi theo Thầy. Các con đừng trì hoãn nữa trong sự chiều chuộng bản thân mình, vì ngu muội, hay vì tự cao muốn phục vụ Thầy theo ý thích và cung cách của mình, chứ không theo cách Thầy dạy. Chính Thầy đã vạch ra cho các con đường đi ngay thẳng này bằng giáo lý của Ngôi Lời nhập thể, mà Thầy đã tạo nên bằng Máu”. Vậy, các con hãy đứng dậy! Hãy tiến lên theo Ngài! Không ai đến được với Cha mà không qua Ngài. Ngài là đường đi và là cửa mở đến với Cha là Đại Dương của bình an (Xc Ga 14:6, 1:9).

Sau khi linh hồn đã chiêm ngắm và nhận được ánh sáng rất hoàn hảo này, nó như say mê tình yêu và chạy tới bàn tiệc ước ao thánh thiện. Nó không còn nghĩ gì đến bản thân nó nữa, không tìm kiếm an ủi cho mình nữa, dầu là an ủi thiêng liêng hay trần thế. Dưới ánh sáng và với tri thức này, nó nghĩ mình đầy đủ mọi sự. Nó không từ chối một khó nhọc nào, bất cứ bởi đâu mà đến. Bị bao vây bởi những đau khổ và sỉ nhục, bởi những tấn công của ma quỷ và bởi những lời chỉ trích của người đời, nó ngồi yên ở bàn tiệc Thánh giá, ở đó nó được nuôi dưỡng bằng vinh quang của Cha, là Chúa Cha hằng hữu, và bằng ơn cứu độ các linh hồn. Nó không tìm kiếm một phần thưởng nào hết, bất kể từ nơi Cha hay từ nơi các thụ tạo. Nó đã cởi bỏ được sự yêu mến của kẻ làm thuê, là thứ tình yêu chỉ yêu mến Cha vì có lợi riêng; nó đã mặc lấy ánh sáng toàn hảo và yêu mến Cha chỉ vì Cha mà thôi, không nghĩ tới sự gì khác ngoài vinh quang Thánh danh Cha. Khi phụng sự Cha, nó không tìm sự thoả thích riêng, và khi phục vụ tha nhân nó không nghĩ đến lợi nhuận cho mình; nó phục vụ chỉ vì yêu thương.

Những người này đã từ bỏ mình, đã cởi bỏ con người cũ, tức dục vọng của mình, để mặc lấy con người mới là Chúa Giêsu Kitô, Đấng Chân Lý của Cha, và đi theo Ngài cách dũng cảm. Những người này, họ ngồi vào bàn tiệc ước ao thánh thiện, họ lấy tất cả lòng nhiệt thành để giết chết ý riêng mình, hơn là lo kìm hãm và đánh phạt thân xác. Dĩ nhiên họ cũng hãm mình ép xác, nhưng đó không phải là lo toan chính của họ: họ chỉ coi đó là một phương thế để giết chết ý riêng mà thôi, như Cha đã nói với con khi giải thích cho con về câu ngạn ngữ: “Ít lời mà nhiều hành động”.

Các con phải làm như thế. Nỗ lực của các con chủ yếu là tiêu diệt ý riêng mình, để chỉ tìm cách và chăm lo đi theo Đấng Chân Lý dịu hiền của Cha là Chúa Kitô chịu đóng đinh, không nhằm mục đích nào khác ngoài tôn vinh

Thánh danh Cha và ơn cứu độ các linh hồn. Đó là điều mà những kẻ được soi sáng bởi ánh sáng dịu dàng này đang làm. Bởi vậy, họ luôn bình an, luôn thanh thản. Không có gì làm họ vấp phạm, bởi vì họ đã gạt bỏ được ý riêng là điều dễ bị vấp phạm. Tất cả những bách hại và thế gian và ma quỷ có thể gây nên chống lại họ, từ nay đều bị họ chà đạp dưới chân. Họ có thể trải qua những cơn gian nan thử thách lớn lao và những chước cám dỗ ghê sợ của ma quỷ mà không hề hấn gì, vì họ đã mặc lấy sức mạnh của niềm ước ao nồng nhiệt.

Đối với họ, tất cả mọi người là niềm vui. Họ không tự đặt mình làm thẩm phán cho các đầy tớ Cha hay cho một thụ tạo có lý trí nào. Gặp bất cứ ai trong bậc nào và phụng sự Cha cách nào, họ đều vui mừng và nói: Lạy Cha hằng hữu, con tạ ơn Cha vì trong nhà Cha có nhiều chỗ ở (Xc Ga 14:2). Như vậy, họ thấy các tôi tớ Cha đã đi theo nhiều con đường khác nhau, thì họ vui hơn là thấy cùng họ đi một con đường, vì tính đa dạng đó càng tỏ rõ lòng nhân hậu của Cha. Thế là, từ mọi sự họ đều rút ra được niềm vui, như thể hưởng được hương thơm của hoa hồng. Và khi Cha nói “mọi sự” như vậy, Cha không chỉ nói về điều thiện, nhưng cả những gì rõ là tội lỗi. Cả khi ấy, họ không tự đặt mình làm quan toà; điều mà họ biết rõ là một tội, thì lại là một sự cảm thương chân thành và thánh thiện thúc họ cầu xin Cha cho kẻ có tội. Đó là một sự khiêm nhường trọn vẹn, khiến nó xưng ra rằng: “Hôm nay anh chị làm điều xấu, ngày mai đến lượt tôi, nếu ân sủng của Chúa không gìn giữ tôi”.

Hỡi con rất yêu dấu của Cha, con hãy gắn bó hết tình với bậc hoàn thiện này. Con nhìn xem những kẻ được soi sáng bởi ánh sáng này, họ chạy nhanh dường nào! Thật là tuyệt hảo! Linh hồn họ thánh thiện biết bao! Họ ngồi ăn tại bàn tiệc của niềm ước ao thánh thiện! Họ thích món ăn của các linh hồn, là tôn vinh Cha, Đấng Hằng Hữu. Tại bàn tiệc này, họ mặc y phục xinh đẹp của Con Chiên dịu hiền, Con Một Cha, họ sáng chói bởi giáo lý của Ngài, và cháy lửa đức ái thần linh.

Những người này không mất thời giờ để phán đoán cách sai lầm về các tôi tớ Cha hoặc về các tôi tớ của thế gian. Họ không vấp phạm vì những lời nói sau lưng chống lại họ, hoặc chống lại bất cứ ai khác. Về phần họ, họ sung sướng được chịu đau khổ vì danh Cha; về những sỉ nhục người ta làm cho tha nhân, họ thương cảm với tha nhân, nhưng không kêu trách kẻ đã làm điều đó hay kẻ phải hứng chịu điều đó. Bởi tình thương của họ đã hướng về Cha là Thiên Chúa hằng hữu, và không rời xa bao giờ.

Con rất yêu dấu của Cha, vì tình thương của họ được ổn định như thế, cho nên không bao giờ họ vấp phạm vì những kẻ họ yêu mến, cũng không vấp phạm vì một thụ tạo có lý trí nào khác. Sự phán đoán của họ không còn nữa, nó đã chết, cho nên họ không dừng lại để phán đoán về ý muốn của tha nhân, ở đâu họ cũng chỉ nhìn thấy Thánh ý của lòng nhân từ Cha. Những người này tuân giữ giáo lý, mà con biết đó là giáo lý đã được ban cho con khi con bắt đầu sống theo Đấng Chân Lý của Cha. Khi ấy, con hết lòng ước ao và xin Ngài sự trong sạch vẹn toàn, và xin cho biết những phương thế để đạt tới. Con biết Ngài đã trả lời con những gì. Khi đó, con say mê trong sự ước ao thánh thiện này, và khi một tiếng nói vang lên không những trong tâm trí con, mà cả ở tai con, nếu con còn nhớ, tiếng nói đó đã làm con tỉnh lại.

Chúa Kitô Con Cha đã dạy: con muốn đạt tới sự trong sạch toàn vẹn, được giải thoát khỏi mọi vấp phạm và không gì có thể làm cớ để tâm trí con bối rối ư? Con hãy luôn luôn kết hợp với Thầy bằng tâm tình yêu mến, vì Thầy là Đấng Thanh Khiết tối cao và hằng hữu, Thầy là Lửa tinh luyện linh hồn nên trong sạch. Linh hồn càng lại gần Thầy, nó càng trong sạch; càng xa Thầy, nó càng dơ bẩn. Chính vì xa rời Thầy, cho nên những kẻ theo thế gian mới sa vào biết bao trọng tội như thế. Còn linh hồn kết hợp mật thiết với Thầy, nó sẽ tham dự vào sự thanh khiết của Thầy.

Có một điều cần phải làm, để đạt tới sự kết hợp và sự trong sạch này: đó là con phải tránh đừng xét đoán ý muốn của kẻ khác, trong bất cứ điều gì họ nói hay làm, dù chống lại con, hay chống lại ai khác. Con luôn luôn nhìn vào ý muốn của Thầy ở nơi họ và ở nơi con mà thôi. Nếu gặp một lỗi lầm hay một tội rõ ràng, hãy biết cách rút bông hồng ra từ những cái gai, bằng cách dâng họ lên Thầy với một sự cảm thương thánh thiện. Đứng trước những xỉ và người ta làm cho con, con hãy xét đoán: chính ý muốn của Thầy đã để xảy ra như thế, để thử thách nhân đức của con và của các tôi tớ của Thầy. Hãy biết rằng: kẻ làm nhục con chỉ là một dụng cụ được Thầy chọn, nhiều khi họ có ý tưởng ngay lành; bởi vì không ai có quyền xét đoán những thâm sâu của lòng người khác.

Những gì con thấy không phải là một tội trọng tỏ tường, con đừng suy đoán gì trong tâm trí con. Ở đây cũng vậy, con chỉ nên suy đến ý muốn của Thầy đối với các kẻ hành động như thế, chứ đừng lấy cớ làm dịp để xét đoán người ta, nhưng hãy có sự cảm thương thánh thiện. Bằng cách ấy, con sẽ đi tới sự trong sạch hoàn hảo, và tâm trí con sẽ không bao giờ phải vấp phạm, vì Thầy hay vì tha nhân. Con dễ sa ngã vào tội khinh chê tha nhân, khi con cho rằng người ta có ý đồ xấu với con, thay vì suy đến ý muốn của Thầy nơi người đó. Sự khinh chê này, sự vấp phạm này làm cho linh hồn xa rời Thầy và ngăn cản không cho nó đạt tới bậc hoàn thiện. Điều này có thể làm cho một vài người mất đi ít nhiều ân sủng, tuỳ theo mức giận giữ hay ghen ghét, mà họ có đối với tha nhân bằng sự phán đoán vô trách nhiệm.

Sự thể sẽ khác hẳn, đối với một linh hồn chỉ nhìn xem ý muốn của Thầy trong mọi sự: ý muốn này không muốn sự gì khác ngoài hạnh phúc của các con. Trong mọi sự Thầy ban cho các con, hoặc cho phép xảy đến, Thầy chỉ có một ý định là dẫn các con tới cùng đích mà Thầy đã tạo thành các con. Bằng cách giữ mình trong tình thương đối với đối với tha nhân, linh hồn sẽ luôn luôn ở trong tình yêu thương của Thầy, và vì hằng ở trong tình yêu thương của Thầy, nó sẽ luôn luôn giữ được sự kết hợp với Thầy.

Bởi vậy, nếu con muốn đạt đến sự trong sạch mà con hỏi Thầy, thì tuyệt đối cần phải giữ ba luật chính sau đây: kết hợp với Thầy bằng tâm tình yêu mến, luôn nhớ đến những hồng ân con nhận được từ nơi Thầy; lấy con mắt của trí tuệ mà suy ngắm đức ái của Thầy, vì Thầy yêu thương các con vô cùng; thứ ba là, về ý muốn của người khác, con đừng bao giờ nghĩ đến họ có ác ý, nhưng chỉ nghĩ đến ý muốn của Thầy. Vị thẩm phán ở đây không phải các con, nhưng chính là Thầy. Bằng cách ấy con sẽ đạt tới hoàn thiện.

Trên đây, chính là giáo lý mà Ngôi Lời nhập thể đã dạy con. Bây giờ, hỡi con rất yêu dấu của Cha, Cha bảo cho con biết rằng: những người thực hành giáo lý này, thì ngay bây giờ sẽ được hưởng trước sự sống vĩnh cửu. Nếu con giữ giáo lý này trong tâm trí con, con sẽ không mắc phải những cạm bẫy của ma quỷ, bởi vì những cạm bẫy sẽ nhận ra qua những dấu hiệu, mà con đã xin Cha dạy bảo con. Tuy nhiên, để thoả mãn ước nguyện của con, Cha nhấn mạnh và nói rõ: sự xét đoán của con không bao giờ được có tính quyết đoán hay lên án, nhưng chỉ cảm thương thánh thiện mà thôi.

Ngay ở đời này, những người được ánh sáng thứ ba chiếu soi, sẽ được một bảo chứng cho sự sống vĩnh cửu.

  1. Những người đạt tới ánh sáng thứ ba rất hoàn hảo này sẽ được một bảo chứng cho sự sống vĩnh cửu, như nhận món “tiền cọc”. Tại sao Cha nói họ nhận món tiền cọc, mà không nói ra tất cả cái giá của cuộc sống đời đời? Cái giá đó, họ chờ đợi sẽ nhận được nơi Cha là Đấng Hằng Sống, ở đấy chỉ có sự sống mà không chết, sự no đầy mà không chán, sự khao khát mà không khổ. Đó là một sự đói khát không chút đau đớn, vì có đủ tất cả những gì đáng ước ao; sự no thoả không hề ngán, vì Cha là Đấng ban lương thực sự sống, không thiếu thốn chi (Xc Tv 33:10-11).

Ngay từ ở đời này, họ đã nhận được tiền cọc cho cuộc sống vĩnh cửu, và đã bắt đầu được nếm sự sống đó, bởi vì linh hồn khao khát sự vinh hiển của Cha là

Đấng Hằng Hữu, và đói khát món ăn là ơn cứu độ các linh hồn. Và bởi vì nó đói món ăn ấy, nên được ăn những thức ăn đó. Sự ước ao ơn cứu độ các linh hồn làm cho nó đói, nên nó được nuôi dưỡng bằng đức ái đối với tha nhân. Đó là thức ăn của nó, một món ăn không bao giờ làm nó no chán, nên nó đói mãi.

Tiền cọc là khởi đầu cho một sự bảo đảm, người ta đặt tiền cọc để chờ lãnh toàn bộ trị giá: tiền cọc không phải là một bảo chứng hoàn hảo, nhưng làm cho người ta tin chắc chắn sẽ nhận được số tiền còn lại và tất cả giá trị. Cũng vậy, linh hồn này say mê và được mặc lấy Đấng Chân Lý của Cha, nên ngay ở đời này, nó đã nhận được tiền cọc của đức ái đối với Cha và đối với tha nhân. Đức ái này chưa hoàn hảo, nhưng nó chờ sự hoàn thiện nơi cuộc sống bất diệt.

Cha nói tiền cọc này chưa phải là bảo chứng hoàn hảo, bởi vì linh hồn chưa được nếm đức ái ở mức hoàn thiện, vì nó còn cảm thấy ưu phiền với bản thân và về tha nhân. Ưu phiền với mình nó vì sự xúc phạm đến Cha, do cái luật quái ác nằm trong các chi thể của nó, khi luật này nổi dậy chống lại thần trí. Nó bực bội ưu phiền về kẻ khác, vì những lỗi lầm nơi họ. Nó hoàn thiện trong ân sủng, nhưng chưa phải là sự hoàn thiện của các phúc nhân trên Trời, những người đã kết hợp với Cha trong sự sống vĩnh cửu; những niềm ước vọng của chư vị không còn vương chút ưu phiền nào nữa, trong khi ước vọng của các con còn lẫn với ưu sầu phiền muộn.

Như Cha đã nói với con ở một nơi khác, các tôi tớ Cha ngồi ăn nơi bàn tiệc của niềm ước ao thánh thiện, họ vừa hạnh phúc vừa ưu phiền giống như Con Một Cha trên Thập giá: thân thể Ngài chịu đau đớn, nhưng linh hồn Ngài rất hạnh phúc vì hiệp nhất với bản tính thần linh. Cũng vậy, các tôi tớ Cha hạnh phúc vì kết hợp với Cha bằng niềm ước ao thánh thiện, họ đã mặc lấy ý muốn dịu hiền của Cha. Nhưng họ còn đau đớn khi cảm thương nỗi thống khổ của tha nhân, còn đau đớn khi phải dẹp tính dục của mình, và xa lánh những lạc thú thế gian.

Làm thế nào để sửa lỗi tha nhân mà không rơi vào những phán đoán sai lầm.

  1. Con rất yêu dấu, bây giờ con hãy nghe, để giải thích rõ hơn về điều con đòi hỏi, Cha đã nói với con về ánh sáng chung mà tất cả các con đều phải có, dầu ở bất cứ bậc nào. Ánh sáng này chiếu soi tất cả những ai ở đức ái bình thường. Sau đó, Cha sẽ nói về những người ở trong ánh sáng hoàn hảo. Về ánh sáng này, Cha đã phân biệt hai loại người hoàn thiện: có những người sống xa thế gian và chỉ lo đánh phạt thân xác mình, những người khác thì ra sức giết chết ý riêng. Những người này là những người hoàn thiện đích thực: họ được bồi dưỡng tại bàn tiệc của niềm ước ao thánh thiện.

Bây giờ, Cha sẽ nói riêng với con, và khi nói với con, Cha cũng nói với nhiều người khác, để thoả mãn ước nguyện của con. Để sự ngu muội đừng gây trở ngại cho sự hoàn thiện mà Cha gọi con đạt tới, Cha muốn con tuân giữ ba điều chính sau đây.

Có thể ma quỷ, dưới hình ảnh đức ái đối với tha nhân, sẽ trồng cấy vào tâm hồn con gốc rễ của sự kiêu căng, để làm con sa vào những phán đoán sai lầm mà Cha đã cấm. Con sẽ tưởng mình phán đoán đúng, mà thật sự con sai lầm vì con theo ý riêng của mình. Nhiều khi ma quỷ làm cho con thấy nhiều sự thật, để dễ dàng đem con vào đường lối dối trá. Con sẽ đi tới chỗ đó, nếu con tự đặt mình làm thẩm phán để xét đoán những tư tưởng và ý hướng của các thụ tạo có lý trí. Về vấn đề này, Cha đã nói với con chỉ mình Cha là thẩm phán.

Đấy là một trong ba quy luật Cha muốn con nhớ kỹ và tuân hành: đừng bao giờ đưa ra một phán đoán mà không giữ mực thước, mực thước đó là thế này. Trừ phi Cha đã bày tỏ cho con cách tỏ tường, không phải một hay hai lần nhưng nhiều lần, về nết xấu của tha nhân, con không bao giờ được trách mắng thẳng cá nhân về một tật xấu riêng biệt nào. Con chỉ nên sửa lỗi cách chung chung nết xấu của kẻ đến thăm con, khuyên nó đi đàng nhân đức, với những lời đầy yêu thương và nhân từ pha đôi chút nghiêm khắc vào sự yêu thương và nhân từ ấy, nếu con thấy là cần.

Cho dù nhiều lần Cha đã tỏ cho con biết những nết xấu của người khác, đấy chỉ là một sự mặc khải, không hề đả động đến một nết xấu riêng biệt của một cá nhân nào. Như Cha đã bảo con, đừng nói về một nết xấu cá nhân nào hết, nhưng hãy theo đường lối vững chắc hơn, để tránh sự lừa dối gian ác của ma quỷ. Nó có thể dùng mồi bả của thiện chí lành thánh, để bắt lấy con và đưa con tới chỗ xét đoán tha nhân không đúng sự thật, và nhân đó con có thể vấp ngã.

Vậy, miệng con hãy giữ yên lặng, hoặc chỉ nên nói một cách xây dựng nhân đức và chê trách nết xấu. Nếu con nhìn thấy một nết xấu nơi tha nhân, con cũng hãy quy nết xấu ấy về con, bằng một sự khiêm nhường chân thành và luôn mãi. Nếu thật sự nết xấu đó có ở nơi người ấy, người đó sẽ sửa mình dễ dàng hơn, khi thấy mình được xử sự cách nhân từ như vậy. Cách sửa lỗi dễ thương này sẽ đưa nó tới việc hối cải, lời nói của con sinh ích lợi hơn, nếu lời con nói với nó cũng là lời con muốn được nghe nói về con. Như thế, con sẽ được trọn vẹn an toàn, sẽ cắt đứt lối đi của ma quỷ: nó sẽ không thể lôi kéo con vào chỗ sai lầm, và không thể gây đổ vỡ cho linh hồn con. Cha muốn con không nên tin vào tất cả những gì con nhìn xem, nhưng nên ngoảnh mặt đi để đừng nhìn thấy. Điều con phải luôn luôn nhìn xem, là bản thân con, để con tự biết mình, và nhận biết lòng quảng đại và sự nhân từ ở nơi Cha.

Đó là điều những người đã đạt tới bậc hoàn thiện nhất phải làm. Cha nói cho con hay, họ luôn trở về nơi thung lũng của sự biết mình, và điều này không có gì hại cho linh hồn họ được nâng cao và được kết hợp với Cha. Đấy cũng là quy luật thứ nhất trong ba quy luật Cha muốn con tuân giữ, để phụng sự Cha trong chân lý.

Thấy một linh hồn chìm đắm trong tối tăm, cũng không nên xét đoán người ấy mang tội trọng trong mình.

  1. Bây giờ phải xét đến trường hợp con hỏi Cha cách giải quyết. Khi đang cầu nguyện cách riêng cho hai người, nếu con thấy người này có ánh sáng của ân sủng, người kia phủ đầy tối tăm, mà cả hai đều thuộc số những tôi tớ Con không thể và không nên vì thế mà kết luận rằng: người thứ hai này đang ở trong tình trạng tội trọng; sự phán đoán như thế thường sai lầm.

Con nên biết đôi lần có thể xảy ra, là khi cầu xin cho một người, con thấy nơi người đó một ánh sáng và một niềm ước ao thánh thiện, đến nỗi có vẻ như linh hồn con được lớn thêm nhờ nhân đức của người đó, như thường xảy ra cho những người có đức ái đối với nhau, làm cho người này được chia sẻ ơn phúc của người kia. Người khác thì ngược lại, hình như tâm trí nó ở xa Cha, đầy những tối tăm và cám dỗ, đến nỗi con cảm thấy mệt mỏi vì cầu xin cho người ấy và mỗi khi nhớ đến nó trước mặt Cha. Có thể đấy là hậu quả của một lỗi lầm nơi con người mà con cầu nguyện cho, nhưng nhiều khi không do lỗi lầm nào cả, mà đơn giản là Cha, Thiên Chúa Hằng Hữu, đã rút lui khỏi linh hồn đó, như Cha thường làm để khuyến khích nó tiến lên bậc hoàn thiện, như Cha đã giải thích cho con về các trạng thái tâm linh (Xc số 60).

Cha chỉ rút đi cảm tưởng về sự hiện diện của Cha, chứ không phải rút mất ân sủng của Cha. Cho nên linh hồn đó không còn cảm thấy sự ngọt ngào và an ủi, khiến nó ở trong tình trạng khô khan, đau khổ. Do ân sủng của Cha, Cha làm cho kẻ cầu nguyện cho nó đang chịu đau khổ, cảm thương nó phải ưu phiền, để cầu nguyện thêm cho nó và liên kết với nó, giúp nó xua tan những bóng tối đang bao phủ tâm trí nó. Con xem đấy, hỡi con rất dịu hiền và rất yêu dấu của Cha, con ngu xuẩn và đáng trách biết bao nếu con, hoặc một ai khác, chỉ dựa vào cái vẻ bên ngoài này mà xét đoán rằng: tội lỗi là nguyên nhân của tối tăm xảy ra cho linh hồn đó. Như con đã biết, linh hồn ấy không mất ân sủng của Cha, nhưng chỉ vì thiếu sự ngọt ngào mà Cha cho nó được nếm, bằng sự hiện diện của Cha.

Điều mà Cha muốn, và con cùng với các tôi tớ Cha phải muốn là tự biết mình cách trọn vẹn, để hiểu biết rõ hơn về lòng nhân hậu của Cha đối với các con. Hãy để Cha xét đoán mọi người, đó là việc của Cha, không phải việc của chúng con. Hãy trả lại Cha quyền xét đoán, vì là quyền của Cha, còn các con, chỉ có một lòng cảm thương đối với tha nhân thôi, với một niềm khát khao làm hiển danh Cha và ơn cứu độ các linh hồn. Với một sự ước ao nồng nhiệt, các con hãy giảng khuyên nhân đức, hãy trách mắng nết xấu nơi mình các con và nơi những người khác, nhưng theo cung cách mà Cha đã vạch ở trên.

Như vậy, con sẽ thật sự đến với Cha, và cho thấy con đã hiểu rõ và tuân giữ giáo lý mà Đấng Chân Lý của Cha đã trao ban cho các con: đó là nhìn vào Thánh ý Cha trong mọi sự, đừng bận tâm về lòng ý của người khác. Đấy là cung cách duy nhất để đạt tới nhân đức vẹn toàn, và đứng vững trong ánh sáng hoàn hảo và vinh hiển này, vì đó là sự kết thúc của sự hoàn thiện ở đời này, đồng thời được nuôi dưỡng tại bàn tiệc của niềm ước ao thánh thiện, bằng thức ăn là ơn cứu độ các linh hồn và tôn vinh Thánh danh Cha.

Không nên coi việc ăn năn đền tội là nền tảng cho sự hoàn thiện; nền tảng của nó là yêu chuộng nhân đức.

  1. Con rất yêu dấu, Cha đã trả lời hai câu hỏi trên của con, bây giờ Cha trả lời câu hỏi thứ Cha muốn con hãy đặc biệt để tâm suy nghĩ điều quan trọng này, nếu đôi khi ma quỷ hay sự yếu kém tầm hiểu biết của con muốn hướng dẫn, hoặc muốn thấy tất cả các tôi tớ Cha cùng theo đường lối con đi. Không gì trái nghịch hơn, đối với giáo lý mà con đã nhận được từ Đấng Chân Lý của Cha. Thật vậy, thường khi có những người bước đi trên con đường khổ hạnh đền tội, họ cũng ước ao thấy mọi linh hồn cùng đi vào lối đó. Nếu có ai không đi lối ấy, người ta sẽ phẫn nộ, vấp phạm vì nghĩ kẻ đó tầm thường.

Con nên biết đấy là một sai lầm lớn lao! Những kẻ mà người ta cho là lầm đường vì thực hiện ít việc đền tội, lại làm đúng hơn và nhân đức hơn những người sống khổ hạnh đã chỉ trích phê bình họ. Cha đã nói với con trước đây rằng: nếu những người tự bồi dưỡng mình tại bàn ăn đền tội, mà thiếu đức khiêm nhường chân thành trong đời khổ chế, và việc khổ chế nguyên nó chỉ là phương thế cho việc tập tành các nhân đức, mà họ lấy đó làm mối lo nghĩ chính của họ, thì chính họ mới là kẻ lầm đường. Họ phải thoát ra khỏi sự mù quáng ấy. Họ phải học cho biết: sự trọn lành không ở tại khổ chế, như sự đánh phạt thân xác, nhưng ở tại việc trút bỏ ý riêng mình, cái ý riêng gian tà. Chính trong sự từ bỏ mình và bắt ý muốn của mình quy phục Thánh ý Cha, mà các con phải làm, cũng là điều Cha muốn tất cả các linh hồn phải làm theo. Đó là giáo lý được chiếu soi bởi ánh sáng vinh hiển này, đó là con đường linh hồn mặc lấy Đấng Chân Lý của Cha, sẽ chạy mau lẹ vì được thúc đẩy bởi tình yêu.

Không phải Cha khinh chê việc phạt mình đền tội. Việc này vốn tốt để hãm dẹp dục vọng, ngăn không cho nó nổi dậy chống lại thần trí. Nhưng, con rất yêu dấu, Cha không muốn coi đó là quy luật cho mọi người, vì mọi người không có sức khoẻ như nhau, không có da thịt như nhau: người này thì vạm vỡ, người kia thì mảnh khảnh yếu ớt. Và, như Cha đã nói với con, nơi cùng một người, vì hoàn cảnh có thể xảy đến và bắt buộc phải ngưng việc hãm mình đền tội, mà người đó đã bắt đầu.

Nếu con đã lấy hoặc khuyên người ta lấy việc hãm mình đền tội làm nền tảng bậc hoàn thiện thì sự nản chí sẽ mau đến và sẽ dẫn tới sự bất toàn. Các con sẽ không còn được an ủi, không còn sức mạnh trong tâm hồn, khi thấy mình phải bỏ việc hãm mình đền tội mà mình yêu thích, và các con sẽ tưởng không còn được Cha yêu thương, nên các con sẽ chán nản, cay đắng và bối rối. Các con sẽ đi tới chỗ bỏ rơi những việc đạo đức, chểnh mảng việc cầu nguyện sốt sắng như hồi còn quen hãm mình đền tội. Nhiều chuyện bất ngờ sẽ xảy đến, các con bỏ dở những việc hãm mình phạt xác, các con sẽ không còn thấy việc cầu nguyện có thi vị như trước nữa. Các con sẽ đi tới chỗ đó, nếu các con lấy việc hãm mình đền tội làm nền tảng cho sự hoàn thiện, thay vì đặt nền cho nó trên sự nhiệt tình ước ao các nhân đức. Con thấy đó, bao nhiêu hậu quả tai hại của một sai lầm: nào là mù quáng, nào là chỉ trích các tôi tớ Cha, nào là chán nản, nào là cay đắng, nào là chỉ lo phụng sự Cha bằng những công việc hữu hạn, mà Cha là Đấng Tốt Lành vô cùng, và vì đó Cha đòi hỏi nơi các con một ước nguyện vô cùng.

Vậy, các con phải xây dựng sự hoàn thiện trên sự hãm dẹp và huỷ bỏ ý riêng mình. Với ý muốn đã hoàn toàn quy phục Thánh ý Cha, các con sẽ dâng lên Cha một niềm ước nguyện dịu dàng và nồng nhiệt, không nhằm mục đích nào khác ngoài vinh quang Cha và ơn cứu độ các linh hồn.

Như thế, các con sẽ được nuôi dưỡng tại bàn tiệc của niềm ước ao thánh thiện, sẽ không bao giờ thấy nơi bản thân mình hay nơi tha nhân một cớ vấp phạm. Các con sẽ vui mừng trong mọi sự, và sẽ rút ra nhiều lợi ích từ những phương cách khác nhau, Cha dùng để dẫn đưa các linh hồn.

Trái lại, đó không phải là cách hành xử của những kẻ ngu xuẩn không đi theo chân lý ngọt ngào này, tức con đường thẳng mà Đấng Chân Lý của Cha đã vạch ra. Chúng phán đoán theo sự mù quáng, theo cái nhìn rất thiển cận của chúng, và chúng bước đi như những người điên, vừa mất những lợi lộc trần thế, vừa mất cả sự sống Nước Trời. Như Cha đã nói với con, ngay ở đời này, chúng đã nếm trước mùi vị hoả ngục.

Tóm lược những điều trên đây. Bàn thêm về sự sửa lỗi tha nhân.

  1. Con rất yêu dấu của Cha, Cha đã thoả mãn ước nguyện của con, đã giải thích cho con về cách sửa lỗi tha nhân như con đã xin Cha, đừng để con bị lừa dối bởi ma quỷ hoặc bởi cái nhìn thiển cận của Trừ khi có mặc khải rõ ràng của Cha liên quan đến một lỗi lầm nào, còn thì sự sửa dạy của con luôn phải có tính bao quát chứ không cá biệt. Và phải đi kèm theo một sự khiêm nhường, tuân theo phương pháp Cha đã chỉ cho con, là phải tự trách mình trong khi trách mắng người khác.

Cha đã nói, và bây giờ Cha nhắc lại: bằng bất cứ cách nào không được xét đoán người khác nói chung, các tôi tớ Cha nói riêng, dựa vào những tâm trạng đáng vui hay đáng buồn của họ, mà nghĩ về tình trạng linh hồn họ. Cha đã cho con biết vì lý do nào không nên xét đoán, bởi vì nếu xét đoán, con sẽ sai lầm trong phán đoán của con. Điều con và các tôi tớ Cha phải làm đối với tha nhân trong trường hợp đó, là cảm thương. Phải dành sự xét đoán cho Cha.

Cha còn bày tỏ cho con về giáo lý và cách thức khi có kẻ đến xin con chỉ dẫn lối thoát khỏi cái ách tội trọng, và bước vào con đường nhân đức. Con hãy dạy cho họ biết nguyên lý và nền tảng, là mến yêu nhân đức khởi sự bằng sự biết mình và nhận biết lòng nhân hậu của Cha đối với họ. Con hãy bảo họ hãm dẹp và huỷ bỏ ý riêng, đừng để nó chống lại Cha trong bất cứ điều gì. Con cũng dạy cho họ biết việc hãm mình đền tội, nhưng chỉ coi đây là một phương kế, chứ không phải mục đích chính, như Cha đã nói với con. Hơn nữa, việc hãm mình đền tội sẽ không đồng đều cho mọi người, nhưng phải phù hợp với sức khoẻ và điều kiện của mỗi người. Theo quy luật này, có những người sử dụng nhiều, có những người sử dụng ít các phương tiện bên ngoài này.

Cha đã nói, con không được quở trách tha nhân về một lỗi lầm riêng biệt nào, nhưng chỉ khiển trách cách chung chung, theo cách Cha đã chỉ bảo con. Tuy nhiên, Cha không muốn con tưởng rằng, đứng trước một sự lỗi lầm bên ngoài quá rõ ràng, con không được sửa lỗi cho nó, giữa nó và con. Con có thể làm, và nếu nó cố chấp và từ chối sửa mình, con còn được phép nói cho hai hoặc ba người biết việc đó. Nếu thế vẫn chưa đủ, con có thể tố cáo kẻ có tội với Nhiệm thể của Hội Thánh (Xc Mt 18:15-17). Điều Cha muốn nói với con, là con hãy khôn ngoan và đừng vội vàng dựa trên những gì do cảm nghĩ bên trong, hoặc những gì bên ngoài “xem ra” hay “hình như”. Cả khi con thấy rõ ràng sự thật và chứng kiến được, ngay cả bằng một thị kiến hay một cảm nghiệm nội tâm được Cha ban cho trong tâm trí, con vẫn không phải mắng trách ai. Cần sửa lỗi, trong những trường hợp đó, con cũng phải sử dụng phương cách mà Cha đã dạy con. Đó là cách chắc chắn nhất để không bị ma quỷ dẫn vào chỗ sai lầm, dưới chiêu đề bác ái đối với tha nhân.

Con rất yêu dấu của Cha, đến đây Cha đã làm xong việc giải thích cho con, về những gì cần phải tuân giữ để duy trì và gia tăng sự hoàn thiện của linh hồn.

Về những dấu hiệu để nhận biết thị kiến hoặc thăm viếng thiêng liêng, là của Thiên Chúa hay bởi ma quỷ.

  1. Bây giờ, cha sẽ bày tỏ cho con, như con đã xin, về dấu hiệu Cha ban cho linh hồn, để nó có thể phân biệt những cuộc thăm viếng nó đón nhận, tức những thị kiến hay những an ủi thiêng liêng ban cho nó, là do Cha hay không. Cha đã nói với con, dấu hiệu của sự hiện diện của Cha là niềm hoan lạc Cha để lại sau cuộc thăm viếng, là niềm ước ao các nhân đức, nhất là nhân đức khiêm nhường đích thực và đức ái nồng nhiệt.

Con đã hỏi Cha: trong niềm hoan lạc này, có thể pha lẫn một ảo tưởng nào chăng; và nếu có thể, con ưa theo phần chắc chắn hơn, và chỉ nên căn cứ vào dấu hiệu nhân đức, là dấu hiệu không thể sai lầm. Vậy, Cha sẽ nói cho con hay sự sai lầm có thể lẫn vào đó, để con có thể nhận ra được niềm vui thiêng liêng kia là thật hay giả.

Đây là cách kẻ thù có thể lừa dối con. Con nên biết: vật thụ tạo có lý trí cảm thấy vui mừng mỗi khi nó đạt được sự thiện mà nó yêu chuộng và ước ao. Càng yêu thích điều thiện đó, nó càng ít nhìn xem, càng ít để ý khảo sát cách khôn ngoan. Nó hết sức vui sướng vì được an ủi, và niềm vui nó đạt được như nó muốn sẽ không để nó phán đoán gì nữa, không còn lo xét xem điều đó có giá trị đến đâu.

Đối với những kẻ quá yêu chuộng và ước ao những an ủi thiêng liêng cũng vậy: chúng tìm kiếm và tha thiết với những sự an ủi ngọt ngào, hơn là tha thiết với Cha, như Cha đã nói với con về những kẻ ở trong bậc chưa hoàn hảo. Chúng nhìn vào những ân huệ là sự an ủi Cha ban, hơn là nhìn vào tình thương của đức ái đã khiến Cha ban những ơn đó. Các kẻ này có thể bị lừa dối trong niềm hoan lạc của mình, không kể những nguy hiểm khác mà Cha sẽ nói riêng với con ở một nơi khác.

Chúng bị lừa dối như thế nào? Con nghe đây. Khi chúng chỉ tìm sự an ủi như vừa nói trên, và khi sự an ủi đến với chúng, hoặc chúng có được thị kiến, bất cứ từ đâu, chúng sung sướng vì nhận được những gì chúng vốn yêu thích và ước ao. Bởi vậy, thường xảy ra, là những an ủi này có thể đến từ ma quỷ, mà chúng cũng cảm thấy vui mừng. Đúng vậy, như Cha đã nói với con, khi ma quỷ viếng thăm một linh hồn, sự hiện diện của nó thoạt tiên mang đến niềm hoan lạc, nhưng sau đó nó để lại trong linh hồn sự buồn rầu, lương tâm cắn rứt, và không ước ao gì về đàng nhân đức. Cha muốn nói thêm: niềm hoan lạc này có thể kéo dài, đôi khi linh hồn cảm thấy hoan hỉ trong suốt giờ cầu nguyện. Nhưng nếu niềm hoan lạc này không liên kết với một sự ước ao nhân đức, không đượm màu khiêm nhường và không được cháy lửa tình yêu mến Cha, thì niềm an ủi ấy, cuộc thăm viếng ấy là của ma quỷ, chứ không bởi Cha.

Linh hồn đạt được một niềm hoan lạc; nhưng vì nó không kết hợp với sự yêu mến nhân đức, cho nên thấy rõ ngay đó là thứ hoan lạc đến từ sự ước ao được an ủi nội tâm cho bản thân thôi. Lúc ấy, nó sung sướng, vui mừng vì tưởng đã đạt được điều nó ước mong, bởi vì đặc tính của bất cứ tình yêu mến nào cũng là sự vui mừng, khi đạt được điều mình yêu mến.

Vậy, con không nên tự tin vào niềm hoan lạc thôi, cho dù nó kéo dài suốt thời gian của sự an ủi, có khi lâu hơn nữa. Bị lừa dối bởi sự hoan lạc này, tình yêu sẽ không phát hiện được sự dối trá của ma quỷ, nếu nó không nhờ vào những dấu hiệu khác mà đức khôn ngoan cung cấp cho nó. Nếu nó hoạt động cách khôn ngoan, nó sẽ hỏi: sự hoan lạc này có kèm theo sự yêu mến nhân đức không? Có thế, nó sẽ phân biệt ngay được sự thăm viếng này là của Cha hay bởi ma quỷ.

Đó là dấu hiệu để phân biệt Cha muốn chỉ bảo con, khi Cha nói với con về niềm vui con cảm nhận là dấu chỉ Cha đến thăm viếng, tức niềm vui có kèm theo nhân đức. Đó là dấu hiệu chắc chắn để nhận xét có sự lừa dối hay không, và niềm vui con cảm nhận, gây nên do sự hiện diện của Cha hay là do tính tự ái thiêng liêng và niềm ước ao được an ủi. Sự thăm viếng của Cha mang lại niềm vui cùng lòng mến yêu nhân đức, sự thăm viếng của ma quỷ chỉ tạo nên niềm vui mà thôi. Khi linh hồn nhận thấy mình không tiến bộ về đàng nhân đức hơn trước đó, thì phải kết luận niềm hoan lạc này là do sự đi tìm kiếm những an ủi thiêng liêng.

Con nên biết, không phải mọi người đều bị lừa dối bởi niềm vui này, mà chỉ những kẻ bất toàn, những kẻ chỉ lo tìm kiếm sự an ủi và nhìn vào ân huệ hơn là nhìn vào Đấng ban ơn. Còn những người không vì lợi ích bản thân, mà chỉ vì hết tình yêu mến Cha, họ nhìn vào Đấng ban ơn, chứ không nhìn vào những hồng ân, và biết các hồng ân chỉ có giá trị vì Cha là Đấng ban ơn, chứ không vì sự ủi an mà các hồng ân đó đem lại, những người đó không bao giờ bị lừa dối bởi niềm hoan lạc này. Họ có một dấu hiệu chắc chắn để phân biệt, là khi ma quỷ tìm cách lường gạt họ bằng cách đội lốt thiên thần sáng láng đến viếng thăm, mang đến trong tâm trí họ một niềm hoan lạc lớn lao. Vì họ không phải là những kẻ say mê ước ao sự an ủi thiêng liêng, cho nên nhờ có sự khôn ngoan này, họ đã mau lẹ khám phá ra cạm bẫy của ma quỷ, khi nhận biết rằng, một khi niềm hoan lạc qua đi, họ ở lại trong tối tăm. Khi đó, họ hạ mình xuống trong sự nhận biết mình, họ từ bỏ mọi sự ủi an và sẽ say mê gắn bó với những lời giảng dạy của Ngôi Lời Con Cha. Ma quỷ rất xấu hổ vì bị thua, sẽ không bao giờ, hoặc rất ít khi, dám xuất hiện dưới hình thức này nữa.

Trái lại, các kẻ ham thích những an ủi cho bản thân, thường hay được ma quỷ đến thăm. Nếu bị lừa dối, chúng có cách nhận ra sự lầm lạc của mình, nhờ phương pháp Cha đã chỉ vẽ cho con, nghĩa là bằng cách nhận ra niềm hoan lạc không mang theo nhân đức. Và khi cuộc thăm viếng chấm dứt, chúng không có được một lòng khiêm nhường, với đức ái chân thật và hết lòng ước ao cho vinh quang Cha và ơn cứu độ các linh hồn. Như vậy, lòng nhân hậu của Cha hằng lo gìn giữ tất cả các con, những người hoàn thiện và những kẻ bất toàn, bất cứ các con sống trong bậc nào. Chúng con có thể vạch mặt tất cả những mưu chước của ma quỷ. Nếu các con giữ vững ánh sáng của trí tuệ, mà Cha đã ban cho các con cùng với con ngươi của đức tin rất thánh. Các con đừng để ma quỷ làm lu mờ ánh sáng này, cũng đừng dập tắt ánh sáng này bằng tính tự ái của các con; bởi vì nếu các con không muốn đánh mất ánh sáng này, không ai có thể cướp lấy của các con.

Thiên Chúa không khinh chê những ước ao thánh thiện của các tôi tớ Ngài.

Ngài rất yêu thương các kẻ kiên trì gõ cửa Đấng Chân Lý.

  1. Con rất yêu dấu của Cha, Cha đã làm xong việc soi sáng những nghi nan của Cha đã ban cho cặp mắt trí tuệ con một luồng ánh sáng cần phải có, để tránh những cạm bẫy ma quỷ có thể giăng ra để hại con. Như vậy, Cha đã thoả mãn tất cả những lời con xin. Bởi vì, con hãy tin Cha, Cha không khinh chê những ước nguyện của các tôi tớ Cha. Ai xin, Cha sẽ cho, và Cha mời gọi các con hãy xin. Không gõ cửa sự khôn ngoan của Con Một Cha, bằng cách tuân theo giáo lý của Ngài, sẽ là điều làm mất lòng Cha. Theo giáo lý của Ngài là gõ cửa và kêu tới Cha là Chúa Cha hằng hữu, bằng tiếng nói của niềm ước ao thánh thiện, bằng những lời cầu nguyện khiêm nhường và liên lỉ. Chính Cha là Chúa Cha sẽ ban cho các con bánh ân sủng nơi cửa Đấng Chân Lý dịu hiền. Đôi khi để thử thách những ước nguyện và sự bền chí của các con, Cha làm ra vẻ không nghe lời các con, nhưng thực sự Cha nghe rõ lắm và Cha ban cho tâm trí các con những gì cần thiết. Chính Cha ban cho các con sự đói khát để các con kêu lên tới Cha, và

Cha chỉ muốn thử thách sự kiên trì của các con để thoả mãn mọi ước nguyện của các con, khi những ước nguyện ấy hướng lên Cha. Chính Đấng Chân Lý dịu hiền của Cha đã mời gọi các con kêu lên như thế, khi Ngài nói: “Cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ thì sẽ mở cho” (Mt. 7:7, Lv 11:9).

Phần Cha, Cha cũng nói với con: Cha không muốn để ước nguyện của con phai mờ đi, cũng không muốn con ngưng kêu cầu sự cứu giúp của Cha. Con đừng hạ thấp tiếng kêu xin! Nhưng hãy gào thét lên, hãy kêu la xin Cha thương xót thế gian! Con hãy liên hồi gõ vào cửa của Đấng Chân Lý Con của Cha, bằng cách đi theo bước chân của Ngài! Ước gì sự vui sướng của con là được ở trên thập giá với Ngài, ăn món ăn là ơn cứu độ các linh hồn và tìm vinh danh Cha! Con hãy rên siết trong nỗi lo buồn của tâm hồn con, vì loài người đáng chết đang bị lôi kéo vào chỗ khốn khổ không sao xiết kể. Nhờ những tiếng rên siết và kêu la của con, mà Cha muốn thương xót thế gian. Đó là điều Cha muốn xin các tôi tớ Cha. Cứ dấu ấy để cha nhận biết họ yêu mến Cha thật sự, và như Cha đã nói với con, Cha sẽ không khinh chê ước nguyện của họ.

Linh hồn này khiêm nhường tạ ơn Chúa. Nó cầu xin cho thế giới, đặc biệt cho nhiệm thể của Hội Thánh, cho các con thiêng liêng và cho hai linh hướng của nó. Sau cùng, nó xin được biết các lỗi lầm của những thừa tác viên của Hội Thánh.

  1. Khi ấy, linh hồn này, trong một sự say mến, như bất tỉnh nhân sự. Các giác quan cùng thân xác nó đã ngưng hoạt động, do sự kết hợp bằng tình yêu với Đấng tạo thành nó, trong khi tâm trí nó chìm đắm trong sự chiêm ngắm Đấng Chân Lý ngàn đời đang thu hút cái nhìn của trí tuệ nó. Được chiêm ngắm như thế, nó say mê yêu mến Đấng Chân Lý, và nguyện rằng:

Ôi, lòng nhân hậu cao cả và vĩnh cửu của Thiên Chúa! Con là gì, con là một kẻ khốn nạn, vậy mà Chúa là Chúa Cha cao cả và hằng hữu đã tỏ bày chân lý của Cha cho con, đã tỏ cho con biết những mưu chước bí hiểm của ma quỷ và những ảo tưởng của tính tự ái, mà con và nhiều người khác dễ mắc phải trên cuộc lữ hành trần gian, để con không bị lừa dối bởi ma quỷ hay bởi bản thân con. Ai khiến Cha hành động như vậy? Chỉ vì tình thương. Cha đã yêu thương con trước khi được con yêu mến Cha.

Ôi, lò lửa tình thương! Xin cảm tạ, cảm tạ Cha, lạy Đấng Hằng Hữu, con là kẻ bất toàn và đầy tối tăm, mà Cha là Đấng Toàn Thiện, là Ánh Sáng, Cha đã chỉ cho con biết con đường ánh sáng của giáo lý Con Một Cha. Con đã chết, Cha đã trả lại sự sống cho con! Con đau ốm, Cha đã chữa lành con. Không những Cha đã cho con thuốc chữa bệnh là Máu Con Cha, mà Cha đã dùng để chữa trị con bệnh là nhân loại, Cha còn cho con thứ thuốc để chữa trị một căn bệnh bí ẩn mà con không nhận ra, khi Cha dạy con: bằng bất cứ cách nào, không được xét đoán các thụ tạo có lý trí, nhất là không được xét đoán các tôi tớ Cha.

Ôi, con mù quáng và bệnh hoạn quá! Biết bao lần con đã xét đoán họ, vịn cớ là làm sáng Danh Cha và lo cho ơn cứu độ các linh hồn. Lạy Cha cao cả và nhân hậu, con cảm tạ Cha đã tỏ bày chân lý của Cha cho con, đã vạch trần những sự lừa dối của ma quỷ và những ảo tưởng của tính tự ái, Cha đã cho con thấy bệnh tật của con. Vì ân sủng và vì lòng thương xót của Cha, con nài xin Cha cho ngày hôm nay là hạn chót của những lầm lạc ấy! Xin đừng để con từ nay còn xa rời giáo lý mà lòng nhân hậu của Cha đã ban cho con và cho những ai muốn đi theo giáo lý này. Không có Cha, con không thể làm gì được hết (Xc Ga 15:5). Vậy con chạy đến với Cha, lạy Đấng Hằng Hữu, vì Cha là nơi trú ẩn của con! Con không cầu khẩn Cha cho một mình con, nhưng cho cả thế giới và cách riêng cho Nhiệm thể của Hội Thánh.

Ước chi chân lý này sáng rực rỡ nơi các thừa tác viên của Cha! Đó là chân lý, là giáo lý mà Cha đã dạy con, một kẻ khốn nạn, lạy Cha là Đấng Chân Lý tối cao! Con cũng xin ơn này cách riêng cho tất cả những người mà Cha đã ban cho con, mà con yêu mến bằng một tình yêu đặc biệt. Cha đã làm cho họ trở nên một với con. Họ sẽ là niềm vui của con, và cho danh Cha cả sáng, nếu con thấy họ cũng chạy trên con đường ngay thẳng và êm ái này, nếu con thấy họ trong sạch, chết đi đối với ý riêng mình, không xét đoán ai hết, không một vấp phạm, không một lời kêu trách tha nhân! Ôi, Đấng Tình Yêu rất dịu dàng của con, con dám xin Cha đừng để một ai trong những người này bị rơi vào tay quỷ hoả ngục; nhưng, lạy Cha Hằng Hữu, xin cho vào giờ sau hết, tất cả đều được đến với Cha là cùng đích của họ (Xc Ga 17:9-15).

Đặc biệt, con cầu xin cho hai vị, mà Cha đã ban cho con ở đời này làm những cột nương tựa, để nâng đỡ và dạy bảo kẻ dốt nát này, từ lúc bắt đầu trở lại cho đến giờ này. Xin Cha kết hợp hai vị làm một: ước gì hai vị chỉ có một linh hồn, chỉ một ý nghĩ làm tròn sứ vụ Cha đã trao cho, đó là tìm vinh quang Cha và cứu vớt các linh hồn. Phần con, con không đáng là con của Cha, nhưng chỉ là một nữ tì bất xứng và khốn nạn, xin cho con biết luôn đối xử với hai vị bằng một lòng tôn trọng, và kính sợ vì lòng yêu mến Cha! Ước chi con có thể làm mọi sự cho rạng rỡ Danh Cha, mang lại cho hai vị niềm an vui, và xây dựng tha nhân!

Lạy Đấng Chân Lý tối cao, con tin chắc Cha sẽ không khinh chê niềm ước nguyện và các lời cầu xin. Cha đã khứng tỏ ra cho con biết điều đó, nhất là bằng kinh nghiệm con biết: Cha luôn tiếp nhận các niềm ước ao thánh thiện. Con, nữ tỳ bất xứng của Cha, con sẽ làm tất cả những gì về phần con, với ân sủng Cha ban, để tuân giữ các giới răn của Cha và giáo lý của Con Cha.

Bây giờ, lạy Cha hằng hữu, con nhớ đến một lời hứa của Cha, khi Cha nói với con về các thừa tác viên của Hội Thánh. Cha có báo cho con rằng: Cha sẽ cho con biết chi tiết hơn những lầm lỗi của họ. Nếu Cha vui lòng làm điều đó, con sẽ lắng nghe để chịu thêm nỗi đau đớn, sự cảm thương và lo lắng hơn cho ơn cứu độ của họ. Bởi vì con vẫn nhớ lời Cha nói: bằng những đau khổ, nước mắt và mồ hôi, và nhờ lời cầu nguyện, chúng con sẽ được Cha ban ơn an ủi và sự canh tân Hội Thánh, bằng cách ban cho Hội Thánh những vị mục tử tốt lành và thánh thiện. Chính vì để con lo việc đó cách tốt hơn, xin Cha khứng nghe lời con cầu xin.

Thiên Chúa thúc giục linh hồn này hãy sốt sắng cầu nguyện, và Ngài ban cho nó một số điều nó xin.

  1. Khi ấy, Thiên Chúa nhìn vào linh hồn này bằng cặp mắt đầy lân ái, và Ngài không khinh chê niềm ước nguyện của nó, Ngài nhận lời nó cầu xin, và để thoả mãn ước mong mà nó đã thưa với Ngài như lời Ngài đã hứa, Ngài nói với nó rằng: Con rất dịu dàng và rất yêu dấu của Cha, Cha nghe lời con xin, Cha sẽ thoả mãn ước mong của con, miễn là về phía con, con không phạm một lầm lỗi hay ra nguội lạnh và biếng nhác. Vì những lỗi lầm của con bây giờ ra nặng nề và đáng trách hơn trước kia nhiều, khi con đã hiểu biết Chân lý của Cha hơn trước. Vậy con hãy nhiệt tình cầu nguyện cho tất cả các thụ tạo có lý trí, cho nhiệm thể của Hội Thánh và cho những người mà con thương mến cách riêng.

Con đừng biếng nhác trong bổn phận cầu nguyện, phải nêu gương sáng đời sống của con, phải dùng lời nói mà giảng dạy. Hãy làm hết sức để sửa lại các tật xấu và khuyến khích đi đàng nhân đức. Về những người mà Cha đã ban để dẫn dắt con, những gì con nói đều đúng cả. Con hãy cố gắng làm trung gian để Cha ban cho mỗi người những gì cần thiết, tuỳ theo nhu cầu của từng người và tuỳ theo Cha, là Đấng Tạo Hoá, sẽ ban những gì thích hợp cho họ; bởi vì không có Cha, các con không thể làm được gì cả. Chính Cha sẽ thực hiện những ước nguyện của các con. Nhưng con và hai vị đó đừng bao giờ thiếu lòng trông cậy vào Cha. Sự quan phòng của Cha sẽ không bao giờ bỏ rơi các con. Mỗi người sẽ khiêm tốn nhận lãnh những gì theo sự chuẩn bị cho xứng đáng của lòng mình, và ra sức chu toàn sứ vụ đã trao phó cho, tuỳ theo mức độ khả năng đã và sẽ được từ lòng nhân hậu của Cha.

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh