Ta Là Cái Đó: Chương 27. Mọi Đau Khổ Đều Khởi Sinh Từ Tham Ái

TA LÀ CÁI ĐÓ: CHƯƠNG 27. MỌI ĐAU KHỔ ĐỀU KHỞI SINH TỪ THAM ÁI

Hỏi: Tôi từ một xứ sở xa xôi đến đây. Tôi có một số chứng nghiệm nội tâm riêng, và muốn trao đổi với ông.

Maharaj: Được. Ông có biết chính ông không.

H: Tôi biết tôi không phải là thân. Tôi cũng chẳng phải là tâm. M: Vì sao ông nói vậy?

H: Tôi không cảm thấy tôi ở trong thân. Tôi hình như ở khắp nơi, mọi nơi. Còn đối với tâm, tôi có thể đóng, mở tùy ý, có thể nói là như thế. Điều này khiến tôi nhận biết tôi không phải là tâm.

M: Khi ông cảm thấy ông ở mọi nơi trên thế giới, ông vẫn tách biệt với thế giới? Hay, ông là thế giới?

H: Cả hai. Có khi tôi cảm thấy mình không phải là tâm hay thân, mà là con mắt duy nhất thấy tất cả. Khi vào sâu trong trạng thái đó, tôi thấy tôi là tất cả những gì tôi thấy. Thế giới và tôi trở thành một.

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

SÁCH HAY MỖI NGÀY:

M: Hay lắm. Thế còn tham ái? Ông còn tham ái không?

H: Có, tham ái có đến, nhưng ngắn và hời hợt.

M: Và ông làm gì với tham ái?

H: Tôi làm gì được? Chúng đến, chúng đi. Tôi quan sát chúng. Có khi tôi thấy thân và tâm tôi tham dự vào sự thỏa mãn chúng.

Mua đá năng lượng:

M: Tham ái của ai được thỏa mãn?

H: Chúng là một phần của thế giới mà trong đó tôi sống. Chúng cũng như cây cối và mây trong thế giới đó.

M: Thế không phải chúng là biểu hiện của một sự không toàn hảo nào đó?

H: Làm sao chúng có thể như thế được? Chúng là chúng, và tôi là tôi. Làm sao sự xuất hiện và biến mất của tham ái có thể tác động đến tôi? Dĩ nhiên, chúng tác động đến tướng trạng và nội dung của tâm.

M: Tốt lắm, ông làm nghề gì?

H: Tôi là nhân viên giám sát phạm nhân sau khi được phóng thích và còn trong thời kỳ quản chế.

M: Nghĩa là thế nào?

H: Các thanh thiếu niên phạm pháp sau khi được tha, bị quản chế một thời gian, được các nhân viên chuyên ngành giám sát thái độ, hướng dẫn học nghề và giúp tìm công ăn việc làm.

M: Ông có phải làm việc không?

H: Ai làm việc? Công việc tình cờ xảy ra.

M: Ông có cần làm việc khoong?

H: Tôi cần nó vì tiền. Tôi thích công việc của tôi vì tôi có dịp giao tiếp với người khác.

M: Ông cần người khác để làm gì?

H: Có thể các thanh niên đó cần tôi, và chính định mệnh của họ khiến tôi đảm nhận công việc này. Xét cho cùng, đó là cùng một cuộc đời.

M: Ông đạt đến trạng thái hiện nay bằng cách nào?

H: Tôi theo con đường của tôi nhờ sự chỉ giáo của ngài Ramana Maharshi. Rồi tôi gặp một người tên Douglas Harding,

người này đã chỉ cho tôi cách quán “Ta là ai?” M: Nó đến một cách bất ngờ hay từ từ?

H: Rất bất ngờ. Giống như một cái gì đó bị quên bẵng đi bỗng nhiên trở lại với tâm trí. Hoặc, giống như một sự hiểu biết chợt lóe lên. “Thật giản dị làm sao,” tôi thốt lên: “Thật giản dị làm sao; Ta không phải cái mà Ta tưởng Ta là! Ta không phải cái được nhận thức và cũng chẳng phải người nhận thức, Ta chỉ là hành vi nhận thức.”

M: Thậm chí cũng không phải hành vi nhận thức, mà là cái làm cho tất cả những cái đó khả hữu.

H: Tình yêu là gì?

M: Khi ý thức phân biệt và phân chia không có, ông có thể gọi đó là tình yêu.

H: Vì sao có quá nhiều căng thẳng trong tình yêu nam nữ?

M: Vì yếu tố hạnh phúc trong đó quá nổi bật.

H: Không phải hạnh phúc là yếu tố nổi bật trong tất cả tình

yêu?

M: Không nhất thiết phải như thế. Tình yêu có thể gây đau khổ. Lúc đó ông có thể gọi đó là lòng từ bi.

H: Hạnh phúc là gì?

M: Sự hài hòa giữa trong và ngoài là hạnh phúc. Trái lại, đồng hóa chính mình với nguyên nhân bên ngoài là đau khổ.

H: Sự nhận dạng cái Ta xảy ra như thế nào?

M: Bản chất của cái Ta là nó chỉ biết chính nó. Vì thiếu kinh nghiệm nên nó cho bất cứ gì được nhận thức là chính nó. Bị dằn vặt tả tơi, nó học cách nhìn ra - Viveka - và sống đơn độc - Vairagya. Khi thái độ đúng - Uparati - trở nên bình thường thì sự thôi thúc mãnh liệt - Mukmuk-Shutva - bên trong giục nó tìm kiếm nguồn gốc của nó. Ngọn nến của thân xác được thắp lên, tất cả trở nên rõ ràng và sáng sủa - Atma-prakash.

H: Nguyên nhân đích thực của đau khổ là gì?

M: Đồng hóa chính mình với cái hữu hạn - Vyaktitva. Các cảm giác, theo đúng nghĩa của chúng, dù mãnh liệt đến đâu cũng không hề gây đau khổ. Mà chính tâm, bị tà kiến làm cho điên đảo, si mê với ý nghĩ: “Ta là cái này”, “Ta là cái kia”. Vì sợ mất và muốn được nên tâm đau khổ khi thất vọng.

H: Tôi có một người bạn vẫn thường mơ thấy ác mộng, hết đêm này sang đêm khác. Đi ngủ đối với anh ta là một cực hình.

Không có cách nào giúp anh ta được.

M: Làm bạn với cái chơn thiện - Satsang - sẽ giúp anh ta.

H: Cuộc đời tự nó là một cơn ác mộng.

M: Làm bạn với cái chơn thiện là phương thức tối thượng thừa lành mọi bệnh tật, dù thuộc thân hay tâm.

H: Thường thì một người không thể tìm được một tình bạn như thế.

M: Tìm bên trong. Cái Ta của ông là người bạn quý nhất của ông.

H: Vì sao cuộc đời đầy những mâu thuẫn?

M: Điều đó nhằm phá vỡ tính kiêu mạn. Chúng ta phải nhận ra mình tầm thường và yếu đuối như thế nào. Chừng nào còn tự lừa dối bằng những gì mà chúng ta tưởng mình là, mình biết, mình có, và mình làm thì chúng ta còn ở trong cảnh ngộ thật đáng buồn. Chỉ trong sự phủ định hoàn toàn cái ta thì chúng ta mới có cơ may nhận ra sự hiện hữu chơn thật của chính mình.

H: Vì sao phủ định cái ta lại có quá nhiều căng thẳng đến như thế?

M: Giác ngộ chính mình cũng vậy. Phải từ bỏ được cái ta hư giả trước khi tìm ra cái ta thật.

H: Cái ta mà ông chọn để gọi là hư giả thì với tôi nó thật một cách đáng buồn nhất. Nó là cái ta duy nhất mà tôi biết. Cái mà ông gọi là cái Ta thật đơn thuần chỉ là một khái niệm, một cách nói, một sản phẩm của tâm, một bóng ma hấp dẫn. Phải nhìn nhận rằng cái ta thường ngày của tôi không toàn mỹ, nhưng nó là cái ta duy nhất của tôi. Ông bảo tôi là một cái ta khác, hoặc có một cái ta khác, thế ông có thấy nó không - nó có phải là một thực thể đối với ông, hay ông muốn tôi tin cái mà chính ông không thấy?

M: Đừng vội vàng kết luận như thế. Cái cụ thể không nhất thiết là thật, cái chỉ nhận thức được không nhất thiết là giả. Những nhận thức dựa trên cảm giác và được định hình bởi ký ức hàm ý một người nhận thức, mà bản chất của người đó ông chưa bao giờ muốn tìm hiểu thực sự. Hãy dành cho nó tất cả sự chú ý của ông, tìm hiểu nó với sự quan tâm trìu mến, rồi ông sẽ nhận ra những cái cao siêu và thâm sâu của hiện hữu, mà một người như ông - bị cái hình ảnh bé nhỏ của chính mình choán hết - đã không giám mơ tưởng đến.

H: Để tìm hiểu chính mình một cách có kết quả, tôi phải có một tâm trạng đúng.

M: Ông phải nghiêm túc, kiên quyết, và thực sự quan tâm.

Ông phải đầy thiện chí với chính ông.

H: Tôi hoàn toàn vị kỷ phải không?

M: Không phải. Ông luôn luôn phá hoại chính ông và những gì ông có bằng sự tôn thờ những thần linh xa lạ, độc hại và giải dối. Cứ vị kỷ, nhưng đúng cách. Hãy cầu mong sự an lành cho chính ông, hãy ra sức thực hiện những gì tốt đẹp cho chính ông. Hãy phá hủy tất cả những gì ngăn trở ông với hạnh phúc. Là tất cả - yêu thương tất cả - cảm thấy hạnh phúc - tạo hạnh phúc. Không có hạnh phúc nào hạnh phúc hơn thế.

H: Vì sao có quá nhiều đau khổ trong tình yêu?

M: Tất cả mọi đau khổ đều khởi sinh từ tham ái. Tình yêu chơn thật thì không bao giờ bị thất vọng. Làm sao ý thức về tính duy nhất có thể bị thất vọng? Cái có thể bị thất vọng là lòng khao khát sự thể hiện. Khao khát như thế thuộc về tâm. Đối với tất cả những gì thuộc về tâm, thất vọng là điều bất khả tránh.

H: Tình dục có vai trò gì trong tình yêu?

M: Yêu là một trạng thái hiện hữu. Tình dục là năng lượng. Tình yêu thì sáng suốt còn tình dục thì mù quáng. Một khi bản chất thật sự của tình yêu và tình dục được hiểu rõ thì không còn xung đột hay lẫn lộn.

H: Có rất nhiều tình dục mà không có tình yêu.

M: Không có tình yêu tất cả đều độc ác. Tự thân cuộc sống không có tình yêu thì độc ác.

H: Cái gì có thể làm cho tôi yêu?

M: Ông chính là tình yêu, khi vô úy.

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh