Đối Thoại Với Thượng Đế Quyển 3: Chương 19
Đối Thoại Với Thượng Đế Quyển 3: Chương 19 Đối Thoại Với Thượng Đế Quyển 3: Chương 19

ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ QUYỂN 3: CHƯƠNG 19

Khoan. Chờ đã. Ngài không thể đi như vậy được. Con còn nhiều thắc mắc về E.T.s. Liệu một ngày nào đó họ có xuất hiện trên Trái đất để “giải cứu” chúng con không? Liệu họ sẽ cứu giúp chúng con thoát khỏi sự điên cuồng của chính mình bằng cách mang đến cho chúng con nhiều thiết bị kỹ thuật mới để kiểm soát dân số của hành tinh, làm sạch không khí, khai thác năng lượng mặt trời, điểu chỉnh khí hậu, điều trị mọi loại bệnh và đem đến cho chúng con một chất lượng cuộc sống tốt hơn cho cái cõi niết bàn nho nhỏ này.

Con sẽ không mong điều này xảy ra đâu. Hebs biết điều này chứ. Họ biết rằng can thiệp kiểu này chỉ khiến các con lệ thuộc thêm vào họ mà thôi, các con sẽ biến họ thành Thượng Đế để thay thế cho các vị Thượng Đế, thánh thần mà giờ đây các con đang tôn sùng.

Chân lý là con không hề bị ràng buộc vào ai cả và đó mới là cái mà những chúng sinh từ các nền văn minh cao hơn muốn các con hiểu được điều đó. Vì thế nếu họ chịu san sẻ với các con ít công nghệ thì người ta sẽ làm theo cách giúp các con hiểu được sức mạnh và khả năng của mình, chứ không phải theo kiểu kia.

Tương tự như vậy, nếu Hebs muốn dạy thêm cho các con những điều mà họ biết thì họ sẽ làm theo cách là để cho các con thấy được những chân lý vĩ đại hơn bằng chính năng lực và khả năng của các con, chứ họ sẽ không biến mình thành những ông thầy của Thượng Đế đâu.

Muộn rồi, mà chúng ta đã làm như thế rồi.

Vâng con cũng thấy vậy

Người ta trao cho chúng ta một trong những bậc thầy vĩ đại, người được gọi là Jesus đó. Thậm chí những người không xem ông ta là Chúa trời thì cũng nhận thấy được sự vĩ đại trong những giáo lý của ông ấy.

Giáo lý phần lớn bị bóp méo đi nhiều lắm.

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Thế Jesus là một trong những Hebs - “ sinh vật tiến hoá cao” sao?

Con nghĩ ông ta tiến hoá cao à?

Vâng, cũng như Đức Phật Thích Ca, Đức Krishna, Moses, Babaji, Sai Baba và Paramahansa .

Chính xác và còn rất nhiều những người khác mà con không kể đến nữa.

Chà, trong quyển 2 Ngài đã “ám chỉ” rằng Jesus và những bậc thầy khác có thể đã đến từ “không gian”, mà họ có thể là những vị khách từ xa đến đây để chia sẻ cho chúng con những chân lý và những trí tuệ của những chúng sinh tiến hoá cao hơn. Vậy thì đã tới lúc làm cho ra lẽ luôn đi Ngài. Có phải Jesus là “người ngoài hành tinh” không?

Tất cả các con cũng là “người ngoài hành tinh” mà.

Ý Ngài là sao?

Các con đâu có phải là dân bản địa của cái hành tinh mà giờ các con gọi là nhà kia chứ.

Không phải à?

Không hề. Các con được xuất hiện là do “chất liệu gen” các kiểu gì đó được cố tình tạo ra trên hành tinh này. Không phải là nó tự nhiên “xuất hiện” đâu. Các nguyên tố cấu thành nên sự sống của các con không phải chỉ đơn thuần là một quá trình tương tác sinh học may rủi gì đâu. Mà nó có cả một kế hoạch liên quan đấy. Còn những điều vĩ đại hơn nữa đang diễn ra ở đây. Con có tưởng tượng nổi cái việc có đến hàng tỉ và chỉ cần 1 phản ứng sinh hoá xảy ra để hình thành nên sự sống mà các con biết đến đây, tất cả chúng chỉ là sự tình cờ thôi hả? Bộ con thấy toàn bộ chuyện này là kết quả hiển nhiên của một chuỗi các sự kiện ngẫu nhiên để tạo ra một thành quả vui vẻ đến thế này à?

Không, làm sao mà có chuyện đó. Con tin rằng đó là một kế hoạch. Kế hoạch của Thượng Đế

Giỏi, bởi vì con đã đúng. Toàn bộ mọi chuyện đều là ý tưởng của ta, là kế hoạch của Ta và là quá trình của Ta.

Rồi thì sao, vậy thì Ngài cũng nói rằng Ngài cũng là “người ngoài hành tinh” à?

Các con hay nhìn đâu khi các con tưởng tượng được nói chuyện với Ta thế?

Nhìn lên. Tụi con nhìn lên phía trên.

Tại sao lại không nhìn xuống dưới?

Con có biết đâu. Mọi người luôn luôn nhìn lên trời - tới “thiên

đường”.

Từ nơi mà Ta tới?

Vâng - Con đoán vậy.

Vậy điều đó biến Ta thành một gã ngoài hành tinh à?

Con không biết, mà có không?

Và nếu như Ta là người ngoài hành tinh thật thì liệu điều đó có làm Ta không giống một vị Thượng Đế à?

Dựa trên cái mà hầu hết chúng con nói thì cũng có thể lắm chứ, không. Con đoán là không.

Và nếu ta là người ngoài hành tinh, thì điều đó có làm Ta ít giống Thượng Đế sao?

Tất cả đều phụ thuộc vào định nghĩa của tụi con, con đoán thế.

Và nếu như Ta không phải là một “Người” nào cả mà là một Thế Lực, một “Năng Lượng” của vũ trụ này, đó chính là vũ trụ và sự thật thì Đó Là Tất Cả. Nếu như ta là Tập Thể thì sao?

Chà, thực sự là vậy, cái mà Ngài nói đó là Ngài. Trong đoạn đối thoại này, Ngài đã nói như thế.

Thật vậy, đó là Ta đó. Và con có tin điều đó không?

Vâng con nghĩ là có đó. Ít nhất trong cảm nhận của con thì con nghĩ rằng Thượng Đế là tất cả.

Tốt. Còn giờ con có nghĩ rằng vẫn có những sinh vật mà các con gọi là “người ngoài hành tinh” à?

Ý Ngài là những sinh vật ngoài không gian đấy à?

Ừ.

Có chứ. Bây giờ, ngay đây con nghĩ rằng mình sẽ luôn luôn tin vào điều đó. Vì người đã nói với con như vậy thì con chắc rằng mình sẽ tin tưởng điều đó.

Và tất cả “chúng sinh ngoài không gian” là một phần của Tất Cả?

Vâng , dĩ nhiên rồi.

Và nếu như Ta chính là tất cả những thứ đó, chẳng phải điều đó biến Ta thành người ngoài hành tinh sao?

Dạ vâng, … nếu theo như định nghĩa đó. Ngài cũng là chính con.

Đúng rồi.

Vâng, nhưng Ngài đang né cái câu hỏi của con. Con đã hỏi Ngài rằng có phải Jesus là người ngoài hành tinh chăng. Và con biết là Ngài hiểu ý của con là gì. Ý con là ông ta là một sinh linh ngoài hành tinh hay ông ấy được hạ sinh ngay tại trên Trái đất này?

Câu hỏi của con lại một lần nữa cứ giả định ‘”không cái này là cái kia/hoặc”. Nghĩ thoáng ra đi. Bỏ cái “không này hoặc kia” đi và cứ nhìn nhận “cả hai/và”.

Ngài đang định nói là Jesus sinh ra trên trái đất nhưng mang “dòng máu ngoài hành tinh” đúng không?

Ai là cha của Jesus?

Joseph.

Ừ, nhưng người ta nói ai mới là người mang thai ông ta?

Một số người thì tin rằng đó là đức tin tinh khiết. Người ta nói rằng Đức Mẹ Đồng Trinh Mary được tổng lãnh thiên thần viếng thăm. Jesus được “Đức Thánh Linh thụ thai và Mẹ Mary sinh hạ”.

Con có tin điều này không?

Con cũng không biết làm sao mà tin được nữa.

Chà, nếu như Mary được tổng lãnh thiên thần viếng thăm, thì con có nghĩ rằng vị thiên thần đó đến từ đâu không?

Từ thiên đường.

Con vừa nói là “từ trên những thiên đường” à?

Con nói là từ thiên đường. Một cõi trời khác. Từ Thượng Đế.

Ta hiểu rồi. Và không phải chúng ta vừa thống nhất rằng Thượng Đế là người ngoài hành tinh sao?

Không hẳn là như vậy. Chúng con đồng ý là Thượng Đế là tất cả, và vì thế người ngoài hành tinh là một phần của “tất cả?. Thượng Đế là người ngoài hành tinh, trong cùng cảm nhận rằng Thượng Đế là chúng con. Tất cả chúng con. Thượng Đế là Vạn Vật. Thượng Đế là tập thể.

Giỏi, vậy thì tổng lãnh thiên thần đã đến thăm Mary là từ một cõi trời khác. Cõi thiên đường.

Vâng.

Từ sâu thẳm bên trong của chính con bởi vì thiên đường ở trong con.

Con đâu có nói thế.

Rồi thì cõi trời là một không gian phía trong nào đó của vũ trụ.

Con cũng không nói vậy bởi vì con không hiểu đó là gì. Vậy thì từ đâu? Một địa phận nào đó ngoài không gian? (Ngẫm nghĩ hồi lâu)

Giờ Ngài đang chơi chữ với con sao.

Ta chỉ đang làm những gì tốt nhất mà ta có thể. Ta đang sử dụng ngôn ngữ, mặc dù nó có những hạn chế kinh khủng để diễn đạt hết cái ý nghĩa mà ta muốn truyền đạt, thật vậy cái đó không thể diễn đạt bằng hết trong sự hữu hạn của ngôn từ hay có thể khiến cho con thấu hiểu thông suốt được mọi việc với cái nhận thức hữu hạn chính con.

Ta đang tìm cách để khai mở những nhân thức mới nơi con bằng cách sử dụng ngôn ngữ của con theo một cách mới.

Được thôi, vậy thì Ngài nói rằng cha của Jesus là một chúng sinh tiến hoá cao từ một cõi trời khác và vì thế ông ấy cũng là một con người nhưng là một Hebs.

Có rất nhiều chúng sinh đã tiến hoá có mặt trên hành tinh của các con - ngày nay cũng có rất nhiều.

Vậy ý Ngài là có “những người ngoài hành tinh trong số chúng ta “

sao?

Ta thấy rằng báo chí, truyền thanh truyền hình phụng sự các con tốt ghê.

Ý Ngài là sao?

Con cứ tìm cách biến vạn sự thành giật gân mới chịu. Ta không hề nói rằng các chúng sinh tiến hoá cao là những “người ngoài hành tinh” và ta cũng không gọi Jesus là “người ngoài hành tinh”.

Không có chuyện “người ngoài hành tinh” với Thượng Đế. Và cũng không có “người ngoài hành tinh” trên trái đất.

Chúng ta là Một. Nếu chúng ta là Một thì không có một cá nhân nào trong chúng ta là người ngoài hành tinh cả.

Một vài cá nhân trong chúng ta - đó là một vài cá nhân ghi nhớ nhiều hơn những người còn lại. Quá trình ghi nhớ (quay về với Thượng Đế, hay trở thành Ngài và một lần nữa, cùng tất cả hoà thành một với cả tập thể) đó là quá trình các con gọi la sự tiến hoá. Tất cả các con đều là chúng sinh tiến hoá. Một vài người trong các con đã tiến hoá cao. Đó là khi các con nhớ lại được nhiều hơn. Các con biết được mình là ai. Jesus biết điều đó và đã tuyên bố nó.

Hiểu rồi, vậy thì con hiểu rằng chúng ta đang tranh luận về con chữ xung quanh vấn đề của Jesus chăng.

Không hề, mà ta sẽ nói thẳng ra thế này nhé. Cái linh hồn của con người mà các con gọi là Jesus đó không thuộc về trái đất này. Cái linh hồn đơn giản ở trong thể xác của con người cho phép nó được học tập như một đứa trẻ rồi trở thành một người trưởng thành và tự nhận ra chính mình. Ông ấy không phải là người duy nhất trải qua việc này. Mọi linh hồn đều “không thuộc về trái đất này”. Tất cả các linh hồn đều đến từ một vùng trời khác và hoà vào cơ thể. Nhưng không phải mọi linh hồn đều nhận ra bản thể của mình. Nhưng Jesus đã làm được điều đó. Ông ấy là một người đã tiến hoá cao (hay như cách các con gọi là chúa trời), ông ấy đến đây vì một mục đích, vì một nhiệm vụ.

Cứu rỗi linh hồn của chúng con.

Theo cảm nhận thì đúng là vậy nhưng không phải là cứu rỗi từ sự nguyền rủa truyền kiếp. Không có cái điều như các con nghĩ đâu. Nhiệm vụ của ông ấy là để cứu các con khỏi sự u mê và không được trải nghiệm cảm giác Các Con Thực Sự Là Ai - Ý định của ông ta là chứng minh bằng cách cho các con thấy những gì mà các con có thể trở thành. Thật vậy, các con là cái gì - nếu như con chỉ chấp nhận một điều này thôi.

Jesus đã định hướng cho mọi người theo bằng một ví dụ như khi ông ấy nói “ Ta chính là con đường và là sự sống. Hãy theo gót ta”. Ông ấy không có ý “theo ta” có nghĩa là tất cả các con trở thành “môn đồ” của ông ấy đâu. Nhưng theo đúng lời ông ấy nói có nghĩa là theo cái ví dụ của ông ấy và trở thành một với Thượng Đế. Ông ấy nói “Ta và Cha là Một, và các người là anh em của ta”. Ông ấy đã nói rõ đến thế còn gì.

Vậy thì Jesus không đến từ Thượng Đế mà đến từ không gian à.

Sai lầm của con là tách hai thứ đó ra. Con cứ khăng khăng làm cho nó ra ngô ra khoai thế nhỉ, cứ như việc con cứ khăng khăng là việc phải tách rời và phân biệt giữa con người và Thượng Đế vậy. Và Ta đã nói với con rồi, không có sự phân biệt nào cả.

Hừm, vậy cũng được. Ngài có thể nói cho biết vài điều về những chúng sinh ở thế giới khác trước khi chúng ta đi đến hồi kết không? Họ mặc cái gì? Người ta liên lạc với nhau ra sao. Và làm ơn đừng có cho rằng mọi thứ chỉ là tò mò vu vơ đâu nhé. Con nghĩ là con đã nói đủ thuyết phục rằng biết đâu có thứ gì mà chúng con sẽ học hỏi được ở họ thì sao.

Được thôi. Nói ngắn gọn là thế này, trong những nền văn minh tiến hoá cao thì chúng sinh cảm thấy áo quần là thứ chẳng cần thiết mấy ngoại trừ trong trường hợp họ cần có thứ gì đó để che chắn bảo vệ cho mình tránh khỏi những nhân tố hay điều kiện vượt ngoài tầm kiểm soát của họ mà thôi, hoặc giả là có khi một số thứ trang sức thường dùng để như một “xếp hạng” hoặc tôn kính nào đó.

Một Heb sẽ không hiểu được tại sao các con lại dùng thứ gì đó phủ khắp người khi mà các con không cần thiết phải làm như vậy. Người ta chắc chắn sẽ không hiểu được khái niệm “xấu hổ” hay “khiêm tốn” gì đâu, và cũng không thấy cái sự liên quan giữa việc mặc sao để trông mình cho “đẹp hơn”. Với Heb thì chả có gì đẹp bằng chính cơ thể của mình và vì thế cái ý niệm phủ một thứ gì đó để che phủ nó để khiến cho nó bắt mắt hay quyến rũ hơn trở thành điều cực kỳ khó hiểu.

Sự khó hiểu này cũng còn nằm ở chỗ cách sống nữa - theo cái kiểu các con phải trải qua hầu hết đời mình trong những cái hộp… cái mà các con gọi là “cao ốc” hay “nhà cửa” gì đó. Hebs sống chan hoà với thiên nhiên và chỉ sống trong hộp nếu như khí hậu trở nên khó chịu quá - mà cái chuyện này thì cực kỳ hiếm xảy ra vì những nền văn minh tiến hoá thì họ kiểm soát, chăm sóc vào tạo ra được môi trường cho mình.

Hebs cũng hiểu rằng họ chính là Một với môi trường của mình, đến mức mà họ dành rất nhiều không gian cho môi trường và cùng nhau chia sẻ mối quan hệ tương hỗ lẫn nhau. Một Heb sẽ không hiểu được là tại sao các con có thể huỷ hoại và tàn phá thứ đang nâng đỡ cho mình và vì thế mà chỉ có thể đi đến kết luận rằng các con chẳng hiểu được rằng chính môi trường đang giúp đỡ các con thế nào, và rằng các con là những sinh vật có khả năng quan sát kém kinh khủng.

Còn về giao tiếp, một Heb sử dụng cấp độ giao tiếp đầu tiên ở khía cạnh mà theo cách con sẽ gọi là cảm xúc. Heb cảm nhận được cảm xúc của họ và cảm xúc của người khác và vì lẽ đó họ chẳng bao giờ cố tình che giấu cảm xúc của chính mình. Heb sẽ cho rằng đó là việc chống lại bản thân và họ thấy rất khó hiểu với việc che dấu cảm xúc thật của mình và rồi lại phàn nàn rằng không ai hiểu là họ đang nghĩ gì.

Cảm xúc cũng chính là tiếng nói của linh hồn và các chúng sinh tiến hoá cao biết rõ điều này. Đó là mục đích của giao tiếp trong xã hội của Heb đó là để cùng hiểu nhau trong chân lý. Vì thế mà một Heb sẽ không thể và sẽ chẳng bao giờ hiểu được khái niệm “dối trá” của con người đâu.

Sử dụng những lời dối trá để dành chiến thắng mà nói đối với Heb không gọi là vinh quang chút nào mà đó là một thất bại thảm hại.

Hebs không “nói” sự thật mà Hebs chính là sự thật. Toàn bộ sự vật đều bắt xuất phát từ “cái vốn là như vậy” và “cái hoạt động được” và Heb thì học được điều đó từ lâu lắm rồi, vào cái thủa mà chả thể nhớ được khi mà giao tiếp thông qua thanh quản vẫn là điều cực kỳ hoàn hảo, nơi mà dối trá không có chỗ để tồn tại. Các con vẫn chưa học được điều này trong xã hội của mình.

Trên hành tinh của các con, rất nhiều thứ trong xã hội này phải dựa vào sự bí mật. Nhiều người trong các con tin rằng cái mà các con giấu đi và không nói cho mọi người biết mới chính là cuộc sống. Vì thế mà bí ẩn trở thành nguyên tắc của xã hội, nguyên tắc của đạo đức. Đó thực sự là Nguyên Tắc Bí Mật của các con.

Đây là điều không thật của tất cả. Chẳng hạn như nền văn hoá nguyên thuỷ và những người nguyên thuỷ ấy đã không bị ràng buộc bởi một nguyên tắc nào. Và có rất nhiều người trong xã hội hiện nay đã từ chối những hành vi ấy.

Nhưng chính phủ của các con được vận hành bởi nguyên tắc này, người ta kinh doanh cũng dựa vào nó và rất nhiều các mối quan hệ phản ánh lại việc đó. Dối trá - từ điều to đến điều nhỏ - đã thành thứ được chấp nhận đến nỗi mà người ta còn nói dối về việc dối trá nữa cơ. Vì thế mà các con đã phát triển cho mình một bộ mã bí mật về Nguyên tắc bí mật. Giống như cái sự thật rằng vị hoàng đế kia chẳng mặc áo quần, mọi người đều biết nhưng chẳng ai buồn nói về chuyện đó. Các con thậm chí còn giả vờ rằng nó không phải vậy và cứ thế mà các con đang tự lừa dối chính mình.

Ngài cũng từng chỉ ra điều này trước đây.

Trong cuộc đối thoại này ta đang nhắc lại những điểm quan trọng, điểm chính, các con buộc phải “hiểu” nếu như con thật sự muốn thay đổi, như con đã nói là con mong mỏi điều đó.

Và ta sẽ nhắc đến một lần nữa: Điểm khác biệt giữa con người và chúng sinh tiến hoá cao đó là:

  1. Quan sát tường tận
  2. Giao tiếp trung thực.

Họ biết được “cái hoạt động được” và “cái vốn là như vậy”. Đây dù là một thay đổi nhỏ nhưng vô cùng sâu sắc mà nó sẽ góp phần cải thiện vô cùng cuộc sống trên hành tinh của các con.

Và nhân đây thì, đây không phải là vấn đề của đạo đức. Hoàn toàn không có “cưỡng bức đạo đức” trong xã hội của Hebs và nó cũng như thế khi người ta hoàn toàn không biết được bối rối hay dối trá là gì. Nó chỉ đơn giản là vấn đề của cái thực sự hoạt động được, của cái ích lợi mà nó mang lại.

Hebs không có các chuẩn mực đạo đức sao?

Không phải theo như cái con hiểu đâu. Cái ý tưởng mà một nhóm người nào đó tạo ra một khung giá trị đạo đức và rồi lại kêu gọi mỗi Heb phải tuân theo nó, thì rõ ràng điều đó sẽ xâm phạm vào sự hiểu biết của họ về “cái hoạt động được” vì rằng chính mỗi cá nhân là người phán quan duy nhất và cuối cùng về cái nào phải, cái nào không phải là hành vi thích hợp cho họ.

Thảo luận của họ luôn xoay quanh cái hoạt động tốt cho xã hội Heb - cái gì hoạt động và sản sinh được lợi ích cho tất cả - chứ không phải vây quanh cái mà loài người gọi là “đúng” hay “sai”.

Nhưng không phải điều đó giống nhau sao? Chẳng phải chúng con đơn giản gọi cái hoạt động được là “đúng”, và cái không hoạt động được là “sai” sao?

Các con đã bị buộc chặt vào những thứ được gắn mác kiểu như tội lỗi hay xấu hổ - những khái niệm hoàn toàn xa lạ với Heb - và các con cũng gắn cái mác “sai trái” cho một mớ những thứ - thỉnh thoảng không phải vì nó chướng mắt con mà vì nó chướng “mắt của Thượng Đế”. Vì thế mà các con đã tự dựng lên hàng loạt cái định nghĩa “cái hoạt động được” và cái không được

- định nghĩa thì chẳng dính dáng gì với “cái thực sự là vậy”.

Một ví dụ là việc thành thật thể hiện cảm xúc bị xã hội loài người này cho rằng đó là “sai trái”. Một cái kết mà chẳng bao giờ xuất hiện ở HEB vì họ nhận thức đầy đủ rằng cảm xúc nâng đỡ cuộc sống của bất kỳ cộng đồng hay cụm nhóm nào. Vì vậy, như Ta đã nói rằng một Heb sẽ không bao giờ che giấu cảm xúc của chính mình hoặc vì nó là “chuẩn mực xã hội” nên họ mới làm theo đó.

Điều này sẽ không bao giờ xảy ra bỏi vì Heb cảm nhận được “những xung động” - thật ra là những rung động - từ những sinh vật khác, chính điều này làm cho họ cảm xúc của họ vô cùng mộc mạc, như cái kiểu mà đôi khi các con có thể “cảm giác không khí” khi con bước vào một căn phòng nào đó. Một Heb luôn cảm nhận được điều mà một Heb khác đang suy nghĩ và trải nghiệm.

Phát ngôn - hay cái mà các con gọi là ngôn ngữ - hiếm khi được dùng lắm. Cái “giao tiếp qua thần giao cách cảm” thường được dùng giữa các chúng sinh có tri giác. Thật vậy, ta có thể nói rằng cấp độ mà một loài - hay quan hệ giữa các thành viên trong cùng loài - được tiến hoá được biểu hiện qua cấp độ “ngôn ngữ” mà chúng cần để thể hiện cảm xúc, ham muốn hay chia sẽ thông tin.

Và trước khi con hỏi thì, ừ, con người có thể phát triển, một vài người đã phát triển khả năng giống như vậy. Thật sự thì hàng ngàn năm trước điều đó là bình thường. Các con đã tiến lùi khi phải sử dụng phát ngôn nguyên thuỷ

- “tiếng ồn”, thật là như vậy - để giao tiếp. Nhưng rất nhiều người trong các con đang quay lại một hình thức giao tiếp gọn gẽ hơn, chính xác hơn và duyên dáng hơn. Điều này đặc biệt đúng giữa những người yêu nhau - nhấn mạnh một chân lý vĩ đại: Sự quan tâm tạo ra sự giao tiếp.

Ở đâu có tình yêu sâu đậm ở đó ngôn từ trở nên vô dụng. Ta đảo ngược tiền đề này cũng đúng: người ta càng nói nhiều với nhau, thì người ta càng có ít thời gian quan tâm đến nhau bởi vì sự quan tâm tạo ra giao tiếp.

Sau cùng thì mọi sự giao tiếp đích thực đều hướng đến chân lý và đỉnh điểm của nó là chân lý thật sự duy nhất đó chính là tình yêu. Đó là lý do tại sao tình yêu là một món quà, vì nó là một giao tiếp. Và khi giao tiếp gặp khó khăn thì đó là dấu hiệu của việc tình yêu chưa đủ.

Một sự sắp đặt tuyệt đẹp. Con có thể nói rằng kiểu giao tiếp ấy đẹp làm sao.

Cảm ơn con. Để tóm tắt lại thì, hình mẫu cuộc sống của một xã hội tiến hoá đó là:

Chúng sinh sống với nhau thành cụm hay theo như cách các con gọi là những cộng đồng nho nhỏ. Những cụm này không được phân chia thành các thành phố, các bang, hay quốc gia nhưng chúng tương tác với nhau trên nguyên tắc cơ bản cộng sinh công bằng.

Họ cũng không có chính quyền như cách mà các con hiểu, cũng chẳng có luật lệ nào tất. Họ chỉ có những hội đồng mà thường là các trưởng lão. Và ở đó có cái mà nói đúng nhất theo ngôn ngữ của các con là “sự đồng thuận lẫn nhau”. Nhưng đã được giản lược hết chỉ còn có Tam giác Nguyên tắc: Ý thức

- Trung thực - Trách nhiệm.

Từ lâu lắm rồi thì các chúng sinh tiến hoá cao đã quyết định đó là như thế nào mà họ lại chọn chung sống cùng với nhau. Người ta chọn điều này không phải dựa trên cấu trúc đạo đức này hay thiên khải tâm linh nào mà những chúng sinh hay các nhóm đi trước đã đưa ra mà nó chẳng qua là quan sát giản đơn của họ về cái là như vậy và cái hoạt động được.

Ở đó thật sự không có chiến tranh hay tranh đấu sao?

Không, chủ yếu bởi vì một chúng sinh tiến hoá cao chia sẻ mọi thứ mà người ta có và người ta sẽ cho con mọi thứ mà bạn muốn chiếm bằng vũ lực. Người ta làm điều này bởi cái ý thức rằng mọi thứ thuộc về tất cả mọi người và rằng người ta có thể tạo ra nhiều hơn nữa những thứ mà người ta cho đi nếu anh ta mong muốn điều ấy.

Hoàn toàn không có khái niệm “sở hữu” hay “mất mát” ở trong xã hội của Hebs, nơi có những người hiểu rằng họ không phải là những thể xác sinh vật mà là những sinh vật được có thể xác mà thôi. Người ta cũng biết rằng mọi chúng sinh đều xuất phát từ một nơi và vì thế Chúng Ta Là Một Thể.

Con biết cái này, người đã nói trước đây rồi… nhưng nếu có ai đó muốn đe doạ tính mạng của một Heb thì sao, cũng sẽ không tranh đấu à?

Sẽ chả có tranh cãi nào cả. Người ta chỉ đơn giản là bỏ cái xác đó xuống - theo nghĩa đen là bỏ cái xác đó lại đó cho con. Người ta sẽ tạo ra một thân xác khác nếu như người ta muốn quay lại thể xác đó nguyên vẹn, hay quay lại bằng cách trở thành một đứa trẻ được thụ thai bởi kết tinh tình yêu của người khác.

Đây là cái cách mà người ta ưa thích khi muốn quay lại thể xác bởi vì trong xã hội của Hebs thì chả có ai mà được trân trọng hơn một đứa trẻ mới sinh và những cơ hội để trưởng thành hoàn toàn khác biệt.

Hebs không hề sợ cái mà các con gọi là “cái chết” bởi vì Hebs biết rằng họ bất tử và đó chỉ là cái vấn đề họ sẽ có hình dạng thế nào mà thôi. Hebs có thể sống trong thể xác của mình không hạn định bởi vì Heb đã học được cách chăm sóc bản thân mình và môi trường. Nếu có một vài lý do nào đó có dính đến các định luật vật lý mà cơ thể của Heb hoạt động không hiệu quả nữa thì Heb sẽ bỏ nó lại và vui vẻ trả nó cho vật lý xử lý nó để quay lại tất cả của vạn vật rồi “tái chế lại” (cái mà theo như cách các con hiểu là “cát bụi trở về cát bụi” ).

Cho con quay lại chỗ kia một chút. Con biết là Ngài nói rằng ở đó không có “pháp luật” nhưng nếu có ai đó không tuân thủ theo cái Nguyên Tắc T am Giác kia thì sao? Rồi thế nào ? Tiêu tùng à?

Không, không có chuyện “tiêu tùng” đâu. Ở đó đâu có “xét xử” hay “trừng phạt” mà chỉ đơn giản quan sát “cái vốn là như vậy” và “cái hoạt động được”.

Người ta cẩn thận giải thích “cái vốn là như vậy” - cái mà sinh vật đó làm - bây giờ đang mâu thuẫn với “cái mà hoạt động”, và đó là khi một thứ gì đó không hoạt động với nhóm, thì cuối cùng nó cũng chẳng hoạt động cho cá nhân đó bởi vì cá nhân đó ở trong nhóm đó, và nhóm đó cũng là cá nhân. Tất cả Hebs “hiểu” điều này nhanh lắm, thường là rất sớm ở cái lúc là mà các con gọi là tuổi trẻ và vì vậy mà hiếm khi một Heb bị phát hiện là đang làm chuyện “cái vốn là như vậy” không phải là “cái hoạt động được”.

Nhưng khi có ai làm vậy thì sao?

Thì đơn giản là cho người đó cơ hội để sửa sai thôi. Sử dụng Nguyên tắc tam giác, đầu tiên thì làm cho người đó nhận thức được kết quả liên quan đến cái mà anh ta đã nghĩ hoặc làm. Rồi thì cho phép anh ta được đánh giá và tuyên bố vai trò của mình trong việc tạo ra những kết quả kia. Cuối cùng người ta cho anh ta một cơ hội để chịu trách nhiệm với hậu quả đó bằng cách sửa chữa, khắc phục hay đưa ra các phương án hoà giải mọi thứ.

Nếu như anh ta từ chối làm vậy thì sao?

Một người tiến hoá cao sẽ không bao giờ từ chối làm điều đó đâu. Đó là điều không tưởng vì như thế thì anh ta chẳng phải là sinh vật tiến hoá rồi, và giờ thì cái con đang nói biến thành mức độ khác của các sinh vật sống cùng nhau rồi.

Heb học mọi chuyện như thế này ở đâu? Ở trường học à?

Trong xã hội của Heb không có “hệ thống trường học” mà chỉ có một quá trình giáo dục cho con trẻ phải ghi khắc “cái vốn là như vậy” và “cái hoạt động được”. Trẻ được dạy bảo bởi các vị trưởng lão chứ không phải là người sinh ra chúng mặc dù cũng không cần thiết phải tách chúng khỏi “bố mẹ” của chúng trong quá trình học đâu. Bố mẹ có thể ở với chung đến khi nào mà họ muốn và ở trải qua cùng nhau bao lâu là tuỳ họ chọn.

Cái mà các con gọi là “trường” (thật ra, dịch sát nhất phải là “thời gian học”), trẻ nhỏ tự lên “chương trình học”, được chọn kỹ năng mà chúng muốn đạt được hơn là việc bảo chúng phải học những thứ gì. Vì thế động lực luôn đạt mức cao nhất và các kỹ năng sống được học một cách nhanh chóng, dễ dàng và thích thú.

Nguyên Tắc Tam Giác (đây không phải là “luật” ràng buộc nào cả, nhưng nó chính là thuật ngữ tốt nhất mà người ta có thể tìm thấy trong ngôn ngữ của các con) không phải là thứ mà người ta “nhồi vào” đầu óc của những người Heb trẻ tuổi mà là thứ họ đạt được - gần như là sự thấm nhuần - thông qua các hành vi mẫu mực “trẻ nhỏ” thấy từ “người lớn” .

Không giống như trong xã hội của các con, khi mà các hành vi của người lớn thường ngược lại với cái mà người ta muốn con trẻ học, ở những nền văn minh tiến hoá cao thì người lớn hiểu rằng trẻ nhỏ sẽ làm những việc mà chúng thấy người khác làm.

Ở xã hội của Hebs cũng không có chuyện người ta bắt trẻ ngồi trước một thiết bị phát hình hàng giờ đồng hồ để chỉ cho chúng những hành vi mà họ muốn con trẻ phải tránh xa. Những quyết định kiểu đó đối với Hebs mà nói là không thể hiểu nổi.

Và người ta càng không thể hiểu nổi luôn nếu một Heb làm cái việc này để rồi phủ nhận rằng những hình ảnh đó không hề ảnh hưởng đến các hành vi bất thường đột xuất của trẻ.

Ta sẽ nói lại một lần nữa rằng sự khác biệt giữa xã hội của Heb và loài người đó chỉ đơn giản là một nhân tố mà chúng ta gọi là quan sát chính xác.

Trong xã hội của HEB, chúng sinh học từ mọi thứ mà họ thấy. Trong xã hội loài người, rất nhiều người phủ nhận cái mà họ thấy.

Người ta thấy là truyền hình đang huỷ hoại con trẻ và họ phớt lờ đi. Họ thấy bạo lực và “mất mát” được coi như “giải trí” và phủ nhận sự mâu thuẫn đó. Người ta thấy là thuốc lá có hại đến cơ thể và giả vờ rằng chúng không vậy. Người ta thấy một người cha nát rượu và bạo hành nhưng cả nhà lại phủ nhận mà không để cho ai lên tiếng về việc đó.

Người ta thấy qua hàng ngàn năm tôn giáo của họ đã thất bại hoàn toàn trong việc làm thay đổi hành vi của con người và cũng phủ nhận cả nó luôn. Người ta thấy quá rõ rằng chính phủ đang đàn áp nhiều hơn là hỗ trợ, họ cũng phớt lờ luôn.

Người ta thấy hệ thống chăm sóc sức khoẻ thực ra là hệ thống nuôi bệnh, người ta chỉ dùng có 1/10 nguồn tài nguyên để phòng chống bệnh tật và 9 phần còn lại để xoay sở và che dấu động cơ lợi nhuận, chính chúng mới thực là cái ngăn cản bất cứ sự tiến triển nào trong việc giáo dục con người làm thế nào để ăn và sống theo cách có lợi cho sức khoẻ.

Người ta thấy rằng ăn thịt động vật đã sau khi bị nhồi nhét hàng loạt thức ăn tăng trọng không tốt cho sức khoẻ của họ, nhưng họ cũng phủ nhận cái mà họ thấy.

Người ta còn làm hơn thế nữa. Họ còn cố gắng kiện bất kỳ chương trình đối thoại nào dám đề cập đến vấn đề này. Con biết đấy, có một quyển sách rất tuyệt đã đề cập đến toàn bộ vấn đề liên quan đến thực phẩm với cái nhìn rất sâu sắc. Đó là cuốn Diet for a New America, được viết bởi John Robbins.

Người ta đọc quyển đó và phủ nhận, phủ nhận, phủ nhận hết mọi thứ nói để cho người ta hiểu. Đó là điều đáng nói. Hầu hết nhân loại của các con sống trong sự phủ nhận. Người ta đâu chỉ phủ nhận đi việc những người xung quanh họ đã quan sát thấy các sự thật hiển nhiên đau lòng mà người ta còn phủ nhận đi cả những điều mà họ tận mắt thấy nữa kia. Họ phủ nhận cảm xúc của bản thân và thậm chí là chân lý của chính họ.

Chúng sinh tiến hoá cao - cái mà các con đang trở thành - chẳng phủ nhận điều gì cả. Họ nhìn thấy “cái vốn là như vậy”. Họ thấy rõ “cái hoạt động được”. Sử dụng những công cụ đơn giản, cuộc sống trở nên giản đơn. Người ta trân trọng “Quá Trình “ đó.

Vâng nhưng “Quá Trình “ đó hoạt động như thế nào?

Để trả lời cho câu hỏi này của con thì Ta phải chỉ ra một điểm mà Ta đã từng đề cập trước đây - thật ra là lặp lại lần nữa - trong đoạn đối thoại này.

Tất cả mọi thứ phụ thuộc vào cái con nghĩ là con là ai và con đang muốn làm cái gì.

Nếu như mục tiêu sống của con là sống một cuộc sống an lành, hoan lạc và tràn đầy yêu thương thì ở đó phải không có chỗ cho sự hung hăng. Và điều này đã được minh chứng rồi đấy.

Nếu như con tính sống một cuộc sống khoẻ mạnh và trường thọ, thì phải loại đi thói quen ăn thịt động vật, hút thuốc vì nó là tác nhân gây ung thư, uống những loại chất có cồn làm chết các tế bào thần kinh, giết chết bộ não. Điều này đã được minh chứng rồi đấy.

Nếu như mục tiêu của các con là nuôi dạy con mình tránh xa bạo lực và thịnh nộ, thì đừng để chúng phải trực tiếp chứng kiến những hình ảnh mang tính bạo lực và thịnh nộ trong một thời gian dài. Điều này đã được minh chứng rồi đấy.

Nếu như mục tiêu của con là chăm sóc Trái đất này thì phải sử dụng tài nguyên của nó một cách hợp lý và tiết kiệm, và đừng xem rằng những nguồn tài nguyên kia là vô tận. Điều này đã được minh chứng rồi đấy.

Nếu như mục tiêu của con là khám phá và nuôi dưỡng mối quan hệ với Thượng Đế thân thương để tôn giáo có thể làm nên điều khác biệt trong việc giải quyết các vấn đề của nhân loại, thì đừng rao giảng những giáo lý của Thượng Đế về trừng phạt hay trả giá khủng khiếp nào đó. Cũng như vậy, điều này đã được minh chứng.

Động lực là mọi thứ. Mục tiêu quyết định kết quả. Cuộc sống vẫn diễn ra dù con có muốn hay không. Mục đích thật sự sẽ được biểu hiện qua những hành động của các con và những hành động của các con thì được quyết định bởi cái mục đích thật sự của chính mình. Cũng như mọi thứ trong cuộc sống (bản chất cuộc sống cũng thế) đều là một vòng tròn.

Hebs thấy được vòng quay đó. Con người thì không. Hebs đáp lại cái vốn là như vậy. Con người thì không.

Hebs luôn trung thực, lúc nào cũng vậy. Con người thường xuyên dối trá với chính bản thân mình cũng như với người khác.

Hebs nói một điều, và làm điều họ nói. Con người nói một điều và làm điều khác.

Tận trong sâu thẳm của con biết được điều gì là sai trái - rằng con đã định “đi đến Seattle” kia nhưng mà các con lại ở “San Jose”. Con thấy được cái mâu thuẫn trong những hành vi của con, và bây giờ các con đang sẵn sàng để gạt bỏ chúng. Con đã thấy được cả cái vốn là như vậy và cái hoạt động được và các con đang trở nên không hào hứng để tiếp tục ủng hộ sự chia rẻ giữa chúng nữa rồi.

Chủng tộc của các con đang thức tỉnh. Thời gian để hoàn thành đang ở trong tầm tay.

Con không nên bị chán nản bởi những điều con được nghe được biết ở đây, vì với nền tảng mà các con có để cho một trải ngiệm mới, một thực tại vĩ đại hơn thì tất cả những điều này chỉ đơn thuần là bước chuẩn bị thôi. Các con giờ đã sẳn sàng bước qua cánh cửa.

Còn cái đối thoại này ư, nói một cách đặt biệt thì nó dùng để giúp các con tiếp cận đến gần hơn cái cửa đã mở đó. Đầu tiên là Ta chỉ nó. Thấy chưa? Nó kìa. Vì ánh sáng của chân lý sẽ mãi mãi dẫn đường. Và cái ánh sáng chân lý đó là cái mà tại đây Ta chỉ cho con.

Bây giờ hãy nắm lấy chân lý đi và sống với nó đi. Hãy nắm gữ chân lý và chia sẻ nó. Hãy ôm chặt chân lý và trân trọng nó mãi mãi và hơn thế nữa.

Vì trong cả ba quyển sách này - bộ ba Những đối thoại với Thượng Đế

- chẳng phải là Ta từng lặp đi lặp lại rằng cái vốn là như vậy sao.

Chẳng cần phải đi đâu cho xa. Cũng chẳng cần phải hỏi thêm nhiều hay nghe thật nhiều câu trả lời hay chỉ để thoã mản những điều tò mò, hãy đưa ra nhiều dẫn dụ hoặc đề nghị quan sát nhiều hơn nữa. Tất cả cái mà con cần để tạo ra một cuộc sống mà con mong muốn, các con đã tìm thấy ở đây trong bộ ba mà ta đã giới thiệu cho con. Chẳng cần phải đi đâu xa xôi.

Ừ, thì con có nhiều câu hỏi lắm. Ừ, thì con cũng có nhiều cái “nhưng - mà - nếu” lắm. Ừ, các con vẫn chưa “làm” xong nhưng với cái khám phá mà chúng ta đang rất hứng thú này bởi vì các con chưa xong hành trình khám phá của mình. Rõ ràng rằng quyển sách này có thể kéo dài mãi mãi. Và nó sẽ không vậy. Đối thoại với Thượng Đế sẽ kéo dài mãi nhưng quyển sách này thì không. Vì câu trả lời cho mọi câu hỏi mà các con có thể hỏi sẽ được tìm thấy ở đây, ngay tại đây trong ba quyển sách này. Mọi thứ mà chúng ta có thể làm là lặp lại, khuếch đại nó lên và quay về với sự thông tuệ hết lần này đến lần khác.. Thậm chí cùng tập thể dục với ba quyển này nữa. Chẳng có gì mới mẻ ở đây hết nhưng nó chỉ đơn giản là sự thông tuệ cổ xưa lại được tìm đến lần nữa.

Thật tốt biết bao khi ta tìm đến với nó lần nữa, đó là điều hay khi một lần nữa nó trở nên thân thuộc. Đây là quá trình của sự ghi nhớ của những điều mà ta thường nói. Con chẳng cần học gì cả. Con chỉ cần ghi nhớ mà thôi…

Vì thế mà hãy tìm đến bộ ba quyển sách này một cách thường xuyên , hãy mở sách ra hết lần này đến lần khác.

Khi mà con có những câu hỏi mà vẫn chưa được trả lời ở đây, hãy đọc từng trang nhiều thật nhiều lần. Con sẽ thấy rằng câu hỏi của mình đã được trả lời. Nhưng nếu con vẫn cảm thấy thoả mãn với câu trả lời đó, thì con hãy tự mình tìm kiếm câu trả lời. Tự mình đối thoại với mình. Tự mình tạo ra chân lý của chính mình.

Làm như thế thì con sẽ trải nghiệm được Con Thật Sự Là Ai.

Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=4K73q692A0c

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

TỦ SÁCH TINH HOA:

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh