Đối Thoại Với Thượng Đế Quyển 3: Chương 3
Đối Thoại Với Thượng Đế Quyển 3: Chương 3 Đối Thoại Với Thượng Đế Quyển 3: Chương 3

ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ QUYỂN 3: CHƯƠNG 3

Chúng ta có thể nói về cái chết một vài phút được không? Ngài đã nói rằng trong cuốn 3 này sẽ nói về những chân lý cao hơn, về những chân lý vũ trụ. Vâng, thông qua toàn bộ cuộc trò chuyện mà chúng ta đã có, chúng ta đã không nói nhiều về cái chết và những gì xảy ra sau đó. Hãy làm điều đó bây giờ. Hãy thực hiện nó nào!

Được thôi. Con muốn biết gì nào? Điều gì sẽ xảy ra khi con chết đi? Những gì con lựa chọn để nó xảy ra?

Ý Ngài là những gì diễn ra đều là do chúng ta chọn sao?

Không lẽ con nghĩ rằng khi con chết đi thì con ngừng sáng tạo sao?

Con không biết. Đó là lý do tại sao con hỏi Ngài.

Thôi đủ rồi. (Con không biết, nhưng Ta thấy rằng con đã quên nó mất rồi - điều đó cũng thật tuyệt. Tất cả mọi thứ đang đi theo đúng kế hoạch.)

Khi con lìa đời, con vẫn không ngừng sáng tạo. Thế đã đủ cho con chưa nào?

Vâng.

Tốt.

Bây giờ, lí do khiến con không ngừng sáng tạo sau khi chết đó là vì con chưa bao giờ chết. Con không thể.

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Chính con là một sự sống. Và một sự sống thì không thể không phải là sự sống. Vì vậy, con không thể chết.

Tại thời điểm cái chết của con, một điều đang xảy ra là... con tiếp tục sống.

Đó là lí do tại sao rất nhiều người đã "chết" lại không tin vào cái chết - bởi vì họ không có kinh nghiệm về cái chết. Ngược lại, họ cảm thấy rất sống động, rằng mình đang sống, bởi vì họ là như thế.

Tự Thân có thể nhìn thấy thân xác đang nằm ở đó, tất cả sụp đổ, không có sự chuyển dời, Tự Thân đột ngột di chuyển lên trên nơi đó. Nó thường xuyên có những trải nghiệm như bay lên (một cách đúng nghĩa) phía trên căn phòng - sau đó là ở khắp mọi nơi trong không gian, tất cả cùng một lúc. Và khi nó muốn ở một điểm cụ thể, nó đột nhiên nhận thấy mình ở đó.

Nếu linh hồn (tên hiện nay chúng ta đặt cho Tự Thân - hay là Cái Tôi Bên Trong) tự hỏi, "Hey, tại sao cơ thể của tôi không di chuyển? " nó sẽ tìm thấy chính mình ở đó, lơ lửng ngay phía trên cơ thể, theo dõi trong im lặng và tò mò.

Nếu ai đó bước vào phòng, và linh hồn chợt nghĩ, "Đó là ai vậy?"- ngay lập tức linh hồn sẽ ở trước, hoặc bên cạnh người đó.

Như vậy, trong một thời gian rất ngắn, linh hồn biết rằng nó có thể đi bất cứ nơi nào với tốc độ của ý nghĩ.

Một cảm giác tự do tuyệt vời và nhẹ nhàng xảy đến với các linh hồn, và nó thường mất một chút để suy nghĩ xem mình sẽ "sử dụng" tất cả thứ này vào việc gì.

Nếu một người có con, và chợt suy nghĩ về những đứa trẻ, ngay lập tức linh hồn sẽ ở bên cạnh những đứa trẻ đó, dù cho chúng ở bất cứ đâu. Theo cách đó, linh hồn biết được rằng không những họ có thể ở bất cứ nơi nào họ muốn với tốc độ của suy nghĩ, họ có thể ở hai nơi trong cùng một lúc. Hoặc ba nơi. Hoặc năm.

Họ có thể tồn tại, quan sát, và tiến hành các hoạt động ở những nơi này tại cùng một thời điểm, mà không gặp khó khăn hoặc rối loạn nào. Sau đó, họ có thể quay trở lại, trở về nơi nào đó một lần nữa, đơn giản chỉ bằng cách tái tập trung.

Qua kiếp sau, linh hồn nhớ được những gì tốt đẹp trong đời sống này - tất cả những hiệu ứng đó được tạo ra bằng ý nghĩ, và biểu hiện đó chính là kết quả của ý định.

Con tập trung vào bất cứ thứ gì và bằng ý định thì sẽ trở thành sự thật.

Đúng thế. Sự khác biệt duy nhất là tốc độ mà với nó con trải nghiệm kết quả. Trong đời sống vật chất, có thể sẽ có một khoảng thời gian giữa suy nghĩ và kinh nghiệm. Trong lĩnh vực của tinh thần, không có thời gian; kết quả là tức thời.

Do đó, những linh hồn mới phải học cách để giám sát những suy nghĩ của mình thật cẩn thận, bởi vì bất cứ điều gì họ nghĩ, họ đều phải trải qua nó.

Ta sử dụng từ "học" ở đây rất lỏng lẻo. Thuật ngữ "ghi nhớ" sẽ chính xác hơn.

Nếu linh hồn trong thân xác có thể học để kiểm soát suy nghĩ một cách nhanh chóng và hiệu quả như là linh hồn ở thế giới tinh thần, thì toàn bộ cuộc sống của họ sẽ thay đổi.

Trong việc tạo ra các thực tế riêng, kiểm soát suy nghĩ, hoặc những thứ con có thể gọi là cầu nguyện, sẽ được tất cả.

Cầu nguyện ư?

Kiểm soát tư tưởng là hình thức cao nhất của cầu nguyện. Vì thế nên, chỉ nghĩ về những điều tốt đẹp, và công bình. Đừng tiêu cực và theo bóng tối. Và ngay cả trong những giây phút khi mọi thứ trông thật ảm đạm - đặc biệt trong một vài khoảnh khắc - hãy nhìn sự hoàn hảo duy nhất, thể hiện sự biết ơn duy nhất, và sau đó tưởng tượng ra những thứ biểu hiện cho sự hoàn hảo mà con chọn.

Công thức này là để tìm thấy sự yên bình. Quá trình này là để tìm thấy hòa bình. Qua nhận thức này sẽ tìm thấy niềm vui

Điều đó thật phi thường. Đây là một mảng thông tin khác đặc biệt.

Cảm ơn Ngài đã mang nó đến thông qua con.

Cám ơn con. Đôi khi con có vẻ "thông suốt" hơn nhiều lúc khác đấy. Có những lúc con mở rộng hơn nhiều - giống như một bộ lọc đã được rửa sạch sẽ. Còn hơn cả "mở".

Cách diễn đạt rất tốt.

Ta làm tốt nhất có thể.

Tóm lại: Những linh hồn vừa thoát ra khỏi cơ thể nhanh chóng ghi nhớ cách giám sát và điều khiển suy nghĩ của nó thật cẩn thận, với bất cứ điều gì nó nghĩ, đó là những gì chúng tạo ra và trải nghiệm.

Ta nhắc lại lần nữa, điều đó cũng giống với một linh hồn vẫn còn đang sống trong cơ thể, ngoại trừ kết quả thường không xuất hiện ngay lập tức. Và có một "quãng thời gian" giữa ý nghĩ và sáng tạo - có thể là một ngày, một tuần, tháng, hoặc thậm chí nhiều năm - mà nó tạo ra ảo giác rằng mọi thứ đang xảy ra với con, không phải do con. Đó thực sự là một ảo tưởng, khiến con quên mất rằng con chính là nguyên nhân của những vấn đề đó.

Như Ta đã nói rõ nhiều lần, cái quên này được "xây dưng có hệ thống". Nó là một phần của quá trình. Để con không thể tạo ra Mình Là Ai, cho tới khi con quên mất Con Là Ai. Vì vậy, các ảo giác gây ra tính hay quên là một hiệu ứng được tạo ra có mục đích.

Khi con rời khỏi thể xác, con sẽ vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy sự kết nối tức thời và rất rõ ràng giữa suy nghĩ và sự sáng tạo của con. Lúc đầu, nó sẽ thực sự gây shock, và sau đó thì rất dễ chịu, khi con bắt đầu ghi nhớ rằng con là nguyên nhân của việc tạo ra các trải nghiệm cho con, chứ không phải do thứ nào khác.

Tại sao lại có một sự chậm trễ giữa suy nghĩ và sáng tạo khi chúng ta chưa chết, và không có giãn cách này sau khi chúng ta chết rồi?

Bởi vì các con đang sống trong những ảo ảnh của thời gian. Không có sự trì hoãn giữa tư tưởng và thành phẩm của nó, bởi vì các con đi theo những con số của thời gian.

Nói cách khác, theo như Ngài thường hay nói, thời gian không hề tồn tại.

Không phải như cách con hiểu nó đâu. Hiện tượng "thời gian" thực sự là một chức năng phối cảnh.

Tại sao nó lại tồn tại khi chúng ta đang ở trong thân xác vật lý?

Con đã gây ra điều đó bằng cách di chuyển vào khung cảnh thực tại của con. Con sử dụng bối cảnh đó như một công cụ để con có thể khám phá và kiểm tra kinh nghiệm của con đầy đủ hơn, bằng cách tách chúng thành từng phần riêng biệt, chứ không phải là một sự kiện duy nhất.

Cuộc sống là một điểm duy nhất, một sự kiện trong vũ trụ đang xảy ra ngay lúc này đây.Tất cả chúng đều đang diễn ra. Ở khắp mọi nơi.

Không có "thời gian" ngoại trừ "ngay lúc này". Không có "không gian" ngoại trừ "ngay tại đây".

Tất cả là ngay tại đây và ngay thời điểm này.

Tuy nhiên, con đã chọn để trải nghiệm sự vĩ đại của "ngay đây" và "ngay bây giờ" trong từng chi tiết của nó, và để trải nghiệm Bản chất Thần Thánh của mình khi "ở đây" và "bây giờ" sáng tạo nên thực tại. Chỉ có hai con đường - hai phạm vi của trải nghiệm - để con có thể làm được điều đó. Đó là thời gian và không gian.

Nó vĩ đại là vì con đã nổ tung theo đúng nghĩa, với niềm thích thú!

Sự bùng phát niềm vui sướng đó đã tạo ra không gian giữa các bộ phận của con, và thời gian để di chuyển từ phần này sang phần khác của con.

Bằng cách đó con đã xé toang Tự Thân con ra thành từng mảnh để nhìn ngắm từng phần trong đó. Con có thể nói rằng con đã rất hạnh phúc, con rơi ra từng mảnh. "

Và con cũng đã nhặt từng mảnh đó lên tự bao giờ.

Đó là toàn bộ cuộc sống của con! Con chỉ cần đặt các mảnh lên ghép với nhau, cố gắng để xem nó có ý nghĩa gì.

Và nó được thông qua thứ gọi là thời gian, mà con đã quản lí nó để chia tách các mảnh, để phân chia những thứ không thể chia được, nhận thấy nó và trải nghiệm nó đầy đủ hơn, khi con đang tạo ra nó.

Ngay cả khi con nhìn vào một vật đặc thông qua kính hiển vi, thì thấy rằng thật ra nó không đặc, nhưng chỉ là một khối của hàng triệu hiệu ứng khác nhau - những thứ khác nhau, xảy ra đồng thời và theo cách đó tạo ra hiệu quả cực lớn, như thế, con cũng sử dụng thời gian như một kính hiển vi cho linh hồn của con.

Hãy xem xét câu chuyện ngụ ngôn về một hòn đá.

Có một hòn đá kia, bên trong là vô số hạt nguyên tử, proton, neutron, và hạ nguyên tử cấu thành nên vật chất. Những hạt này quay vòng liên tục, trong một mô hình, mỗi hạt đi từ "đây" đến "kia", và cần "thời gian" để làm như vậy, nhưng nó quá nhanh khiến hòn đá dường như không di chuyển đi đâu cả. Nó vẫn thế. Nó nằm đó, tắm nắng mặt trời, dầm mình trong mưa, và không di chuyển đi đâu cả.

"Cái gì thế, cái gì đang di chuyển bên trong tôi vậy?" Hòn đá hỏi. "Đó là bạn" một giọng nói văng vẳng.

"Là tôi ư?" - hòn đá đáp lại. "Tại sao, điều đó là không thể. Tôi không di chuyển mà. Bất cứ ai nhìn vào cũng thấy như vậy.

"Tất nhiên, đó là vì khoảng cách", tiếng nói trả lời. "Từ ngoài đó bạn trông như là một hòn đá đặc bên trong, mặc dù vậy, mọi thứ đang di chuyển náo loạn. Khi nhìn gần hơn - đủ gần để có thể nhìn thấy mọi thứ đang thực sự diễn ra - Tôi thấy rằng toàn bộ những thứ gồm có trong bạn đều đang chuyển động. Nó đang di chuyển với tốc độ đáng kinh ngạc xuyên qua thời gian và không gian trong một mô hình cụ thể, và tạo ra bạn - thứ mà được gọi là hòn đá. Và như vậy, bạn giống như phép màu! Bạn đang di chuyển và không di chuyển trong cùng thời điểm."

"Nhưng," hòn đá thắc mắc "chúng có phải ảo giác không? Cái tổng thể và tĩnh lặng của một hòn đá, hay là sự rời rạc và chuyển động từng bộ phận trong nó? "

Giọng nói trả lời: "Đó là ảo giác ư? Sự tổng thể và tĩnh lặng của Thượng

Đế à? Hay sự rời rạc và chuyển động từng bộ phận trong nó? "

Và Ta nói cho con điều này: Trên tảng đá này, Ta sẽ xây Hội Thánh. Vì nó là Tảng đá đời đời. Đây là chân lý vĩnh cửu mà không để lật ngược lại được. Ở đây Ta đã giải thích hết cho con, chỉ bằng mẩu truyện nhỏ. Đây là Vũ trụ học.

Sự sống là một loạt các phút giây, các chuyển động nhanh đến kinh ngạc. Những chuyển động này hầu hết không ảnh hưởng đến sự tĩnh lặng và hiện hữu của Cái Tổng Thể. Tuy nhiên, cũng giống như với các nguyên tử của hòn đá, nó là những chuyển động mà tạo ra sự yên tĩnh, ngay trước mắt của con.

Từ khoảng cách đó, không có sự riêng rẽ nào. Điều đó là không thể. Cái Tổng Thể là Cái Nhỏ Nhất, và cũng là Không Là Gì Cả. Ta chuyển động trong bất động. Từ góc nhìn hạn chế của con đối với Tổng Thể, con thấy rằng mình là một phần tách rời, không phải một sinh mệnh không thể di chuyển, nhưng nhiều người, nhiều chúng sinh, chuyển động không ngừng. Cả hai đều chính xác. Cả hai điều đó đều "có thực".

Vậy khi con "chết", tức là con không thực sự chết đi, mà chỉ đơn giản là chuyển sang thế giới nhận thức của vũ trụ - thế giới vĩ mô - nơi không có thời gian hay không gian, bây giờ và sau đó, trước kia và sau này.

Chính xác. Con đã hiểu nó rồi đấy.

Để xem con có thể nhắc lại không nhé. Để xem con có thể miêu tả nó thế nào đây.

Cứ tự nhiên.

Từ góc độ vĩ mô, không có sự riêng rẽ, và tất cả những thành phần của cái Tổng Thể thì cũng chính là Tổng Thể.

Khi bạn nhìn vào một hòn đá dưới chân mình, bạn thấy hòn đá, ngay đó, hoàn hảo và trọn vẹn. Tuy nhiên, ngay cả trong một thời khắc nhỏ nhoi, khi bạn cầm hòn đá lên với nhận thức cao, có rất nhiều thứ đang xảy ra trong hòn đá đó - có những chuyển động đáng kinh ngạc, với một tốc độ đáng kinh ngạc của các hạt cấu tạo nên hòn đá đó. Và những hạt tử đó đang làm gì vậy? Nó đang tạo ra hòn đá.

Khi bạn nhìn vào hòn đá này, bạn không hề nhìn thấy quá trình đó. Thậm chí nếu bạn ý thức được nó, đối với bạn tất cả đều đang diễn ra "ngay lúc này". Hòn đá không trở nên một hòn đá, nó là hòn đá, ngay tại đó - ngay bây giờ.

Tuy nhiên, nếu bạn đã ý thức về các phân tử bên trong hòn đá đó, bạn sẽ thấy chính mình đang chuyển động với tốc độ điên cuồng, đầu tiên là "ở đây", rồi đến "ở kia". Và nếu có giọng nói bên ngoài hòn đá nói với bạn, "Tất cả đang diễn ra đồng thời và là một", bạn sẽ nói nó là một kẻ nói dối, bịp bợm.

Ấy thế mà, từ quan điểm về khoảng cách của hòn đá, nó có ý tưởng rằng bất kỳ một phần nào trong nó mà riêng rẽ với những phần khác, hoặc xa hơn thế nữa, đang di chuyển với tốc độ kinh khủng, đều là dối trá. Tại khoảng cách đó thì không thể nhìn thấy những thứ mà khi nhìn gần hơn mới thấy được - tất cả là Một, và tất cả sự chuyển động thì không chuyển động bất kỳ thứ gì.

Con đã hiểu nó. Nắm bắt nó rất rõ ràng. Những gì con đang nói - và con đã đúng - là sự sống mà chứa đựng toàn bộ. Nếu con tiếp tục nhìn nhận sự thật này, con sẽ bắt đầu hiểu được thế giới vĩ mô của Thượng Đế. Và con sẽ mở tung tất cả những bí mật của vũ trụ: Tất cả đều như nhau.

Vũ trụ là một phân tử trong cơ thể của Thượng Đế!

Nó không xa đến nỗi đó.

Và thế giới vĩ mô là nơi mà chúng ta quay trở lại khi chúng ta thực hiện thứ gọi là "Chết đi"?

Đúng. Tuy nhiên, ngay cả thế giới vĩ mô mà con quay trở lại là một thực tại vĩ mô của một thế giới vĩ mô còn lớn hơn thế, nó là một phần nhỏ hơn trong cái lớn hơn - và lớn hơn, hơn nữa, mãi mãi và không bao giờ hết, thậm chí mãi mãi hơn nữa, thế giới không có kết thúc.

Chúng ta là Thượng Đế tự sáng tạo không ngừng chính mình, không ngừng trở thành chính mình..., cho tới khi không còn là nó nữa, mà trở thành một thứ khác.

Ngay cả những hòn đá cũng không mãi mãi là một hòn đá, nhưng chỉ có thứ gọi là "dường như là mãi mãi". Trước khi nó là một hòn đá, nó đã là cái gì khác. Nó hóa thạch vào trong hòn đá đó, thông qua một quá trình mất hàng trăm hàng ngàn năm. Nó đã là một cái gì khác, và sẽ lại là một thứ gì đó khác.

Điều này cũng đúng đối với các con. Không phải lúc nào con cũng là "con" như bây giờ. Con từng là thứ khác. Và ngày hôm nay, khi con đứng đó, con thực sự... "lại là một thứ khác".

Ồ, thật ngạc nhiên. Ý con là, điều đó thật tuyệt vời! Con chưa bao giờ nghe về điều gì giống như vậy cả. Ngài đã mang đến Sự Sống và Vũ trụ học bằng cách mà con có thể hiểu được rõ ràng. Điều đó thật tuyệt.

Vâng, cám ơn. Ta đánh giá cao điều này. Ta làm tốt nhất có thể.

Ngài thực sự làm rất rất tốt. [5] Không thể nói những câu như thế ở đây. Ôi.

Đùa thôi. Tạo một niềm vui nho nhỏ đó mà. Ta không bị "xúc phạm" đâu. Điều đó là không thể. Tuy nhiên, loài người lại thường xuyên xúc phạm danh Ta.

Con cũng thấy vậy. Nhưng, hình như con mới thấy gì đó.

Thứ gì vậy?

Những thứ này chợt đến khi con tự hỏi: Làm thế nào mà "thời gian" tồn tại khi chúng ta đang ở trong cơ thể, nhưng lại không có khi linh hồn chúng ta rời đi? " Và dường như Ngài nói rằng thời gian thực chất chỉ là một bối cảnh - một góc độ, nó không những không tồn tại mà cũng không ngừng tồn tại, nhưng khi linh hồn thay đổi góc độ của nó, chúng ta trải nghiệm thực tại theo những cách khác nhau.

Điều đó chính xác như những gì Ta đang nói! Con đã hiểu nó.

Và Ngài đã chỉ ra một điểm lớn hơn là trong thế giới vĩ mô, linh hồn biết được mối liên quan trực tiếp giữa suy nghĩ và sáng tạo; giữa một ý tưởng và một trải nghiệm.

Đúng. Ở cấp độ vĩ mô, nó giống như việc nhìn thấy những tảng đá và nhìn thấy sự chuyển động trong tảng đá đó. Không có "thời gian" giữa sự chuyển động của các nguyên tử và bề ngoài của hòn đá mà chúng cấu tạo nên. Hòn đá vẫn là thế, ngay cả khi sự chuyển động diễn ra. Thật vậy, bởi vì các chuyển động đang xảy ra. Nó tạo ra và ảnh hưởng ngay lập tức. Sự chuyển động đang diễn ra và hòn đá "ở đó", tất cả trong "cùng thời điểm".

Đó cũng là những gì mà linh hồn nhận thấy tại thời điểm mà con gọi là "cái chết". Nó đơn giản chỉ là một sự thay đổi trong nhận thức. Con càng nhìn thấy nhiều, con càng hiểu nhiều.

Sau khi chết, con không còn bị giới hạn trong sự hiểu biết của con. Con nhìn hòn đá, và con nhìn vào bên trong hòn đá. Con sẽ nhìn vào những thứ mà dường như nó là những khía cạnh phức tạp nhất của sự sống và thốt lên: "Tất nhiên rồi!" Tất cả sẽ rất sáng tỏ đối với con.

Sau đó sẽ có những bí ẩn mới cho con để suy ngẫm. Khi con chuyển động xung quanh Bánh xe Vũ trụ, sẽ có những sự thật lớn hơn và lớn hơn nữa.

Tuy nhiên, nếu con có thể nhớ được những sự thật đó - quan điểm của con tạo nên ý nghĩ, và ý nghĩ của con tạo nên tất cả - và nếu như con có thể nhớ tất cả những điều đó trước khi con rời thân xác, chứ không phải là sau khi đó, toàn bộ cuộc đời con sẽ thay đổi.

Và cách để kiểm soát suy nghĩ của con là thay đổi quan điểm của con.

Đúng thế. Lập ra một quan điểm khác và con sẽ có một suy nghĩ khác về mọi thứ. Bằng cách này con đã học được cách kiểm soát suy nghĩ, và trong việc tạo ra trải nghiệm của mình, kiểm soát đưa ý nghĩ thành tất cả.

Một số người gọi đây là lời cầu nguyện.

Ngài đã nói điều này trước đó, nhưng con không nghĩ rằng con đã từng cầu nguyện theo cách này.

Tại sao không xem thử điều gì sẽ xảy ra nếu con làm như vậy? Nếu con tưởng tượng rằng việc kiểm soát và chỉ đạo suy nghĩ của con là hình thức cao nhất của cầu nguyện, con sẽ chỉ nghĩ về những điều tốt đẹp, và công bình. Con có thể không ở trong tiêu cực và bóng tối, mặc dù con đang đắm mình trong nó. Và vào giây phút khi mọi thứ có vẻ ảm đạm, con sẽ chỉ thấy sự hoàn hảo mà thôi.

Ngài lại nhắc lại nữa rồi.

Ta đang cho con vài công cụ tốt đấy. Với chúng, con có thể thay đổi cuộc sống của mình. Ta đã lặp đi lặp lại phần quan trọng nhất. Như thế sẽ giúp cho con ghi nhớ thật sâu, phòng khi cần thiết.

Toàn bộ những gì xảy ra - bao gồm đã xảy ra, đang xảy ra, và có thể sẽ xảy ra - đều là biểu hiện ra bên ngoài thế giới vật lý của những suy nghĩ tận cùng nhất, những lựa chọn, ý tưởng và những quyết định của con, liên quan đến Con Là Ai và Con Chọn Trở Thành Gì. Do đó, đừng chê trách những khía cạnh cuộc sống mà con không đồng ý. Tìm kiếm thay vì thay đổi chúng, và các điều kiện làm chúng khả thi.

Nhìn thấy bóng tối nhưng đừng nguyền rủa nó. Thay vào đó, hãy là một tia sáng rọi vào tối tăm, và chuyển đổi nó. Hãy để ánh sáng của con tỏa rạng trước mọi người, những người đứng trong bóng tối sẽ được soi sáng bởi ánh sáng ấy, và tất cả các con đều sẽ nhìn thấy, cuối cùng, Con Thực Sự Là Người Đó.

Là một Người Mang Ánh Sáng. Với tia sáng của mình, con có thể làm rất nhiều thứ, không chỉ soi sáng cho phần đường của con. Ánh sáng ấy thật sự có thể chiếu rọi toàn thế giới.

Thắp sáng lên, và rồi, chiếu rọi. Hãy thắp sáng lên! Đó là thời điểm mà bóng tối lớn nhất trong con có thể trở thành món quà vĩ đại nhất. Và ngay khi đó, những người khác cũng được trao tặng một kho báu không kể xiết từ con: chính bản thân họ.

Hãy để điều này là nhiệm vụ của con, để điều này là niềm vui lớn nhất của con: để trao tặng cho mọi người và trở lại với chính họ. Ngay cả trong những giờ khắc u ám nhất.

Thế giới chờ đợi con. Hãy chữa lành nó. Ngay bây giờ. Bất cứ nơi đâu con đến. Con có thể làm rất nhiều điều. Cho đàn chiên đi lạc của Ta và bây giờ phải đi tìm. Hãy là những mục tử chăn chiên tốt, và dẫn dắt chúng về với Ta.

Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=EEy48nieWdQ

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh