Ba Làn Sóng Tình Nguyện Viên Và Trái Đất Mới: Chương 14. Hội Đồng

BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI: CHƯƠNG 14. HỘI ĐỒNG

Lúc từ đám mây xuống, Carol cảm thấy rất hoang mang. “Cảm thấy nơi này không đúng. Không giống đời sống Trái Đất mà tôi đang tìm kiếm. Tôi cảm thấy mình ở một chiều kích khác. Tôi thấy vũ trụ, những vì sao và thiên hà. Mây giống như một loại phương tiện nào đó, nó mang tôi xuyên qua một cái hang. Tôi mới ra khỏi hang, mây giống một quả cầu ánh sáng hơn. Tôi thấy rất nhiều thứ... những thiên hà và có vài nơi tôi đang thử đến. Tôi đang đến một hệ sao xác định nơi tôi sống ở đó lâu hơn ở đây. Có mấy ngôi sao và vài hệ mặt trời, tôi cảm thấy mình đang về nhà gặp các bạn của mình. Họ nhớ tôi.”

Dolores: Bạn chỉ một nơi xác định trong hệ sao đó?

Carol: Vâng. Nó chỉ đột nhiên xuất hiện ở đó. Tôi hiện tại ở trên một hành tinh trong đó. Nơi này có một vật kiến trúc rất lớn, có rất nhiều người đi tới đi lui, làm chuyện của mình. Vật kiến trúc là tổng bộ nào đó. Tôi đang đi vào phía trong.

Dolores: Tại sao bạn cho rằng đó là tổng bộ nào đó?

Carol: Văn phòng của tôi ở đây —— một số người ý thức được tôi chỉ đến đó bằng hình thức năng lượng. Rất nhiều thời gian tôi đều ở đây.

Dolores: Bạn có muốn đến văn phòng của mình không? (Có) Nói cho tôi biết nó trông như thế nào?

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Carol: Nó ở tầng lầu cao nhất, toàn bộ đều là thủy tinh. Tôi thấy được núi phía xa và đài phun nước khắp nơi trong thành phố.

Dolores: Trong văn phòng của bạn có gì?

Carol: Không nhiều. Không gian rất lớn, rất rộng mở. Trên bàn làm việc có máy tính, cả bàn đều là cơ sở dữ liệu của tôi. Mặt bàn chính là màn ảnh.

Tôi bảo cô ấy nhận thức thân thể mình, cô nói thân thể cô giống như nhân loại, nhưng lại có chút bất đồng. Cô ấy cảm thấy mình không phải nam cũng không phải nữ. “Đều không. Cả hai.” Cô mặc quần dài và áo sơmi, còn một chiếc áo khoác bồng bềnh. Khi tôi hỏi cô cảm thấy mình trẻ tuổi hay cao tuổi, cô nói “Tôi cảm thấy rất già và rất trẻ... Không có tuổi. Tôi giống như một nhân loại mà không xác định là nam hay nữ. Đó là một xã hội nhân loại vô cùng tiên tiến.”

Ngoại trừ nguyên cái bàn làm việc chính là một cái máy tính, trong văn phòng có những thứ kỳ lạ khác. “Trong phòng có treo vài tấm thủy tinh, chúng là cửa sổ và màn ảnh cho cơ sở dữ liệu. Tôi chỉ vào chúng, chúng sẽ hoạt động.”

Dolores: Cho nên đó không phải cửa sổ thủy tinh để nhìn ra phía ngoài?

Carol: Vâng. Không phải cửa sổ thủy tinh. Giống những bảng điều khiển thủy tinh hơn. Khi tôi chỉ vào chúng, chúng sẽ khởi động, và sự vật sẽ di chuyển lúc tôi tìm tư liệu. Mỗi cái khác nhau làm những thứ khác nhau.

Dolores: Bạn ở trong văn phòng phụ trách công việc gì?

Carol: Tôi là người điều hành của một số thứ. Tôi là một thành viên của hội đồng.

Dolores: Cho nên bạn phải có một cơ sở dữ liệu? Carol: Vâng, chúng tôi giám sát những hệ sao.

Dolores: Là những hệ sao khác hệ sao của bạn?

Carol: Vâng, có những vật kiến trúc khác trên những hành tinh khác mà đều là một phần của mạng lưới này. Chúng có những chính phủ nhân từ. Có vật kiến trúc đồng dạng trên rất nhiều hành tinh. (cô ấy bắt đầu khóc) Tôi nhớ nơi này!

Bạn bè tôi ở đây. Toàn bộ gia đình tôi ở đây trong hệ sao này —— tôi vẫn bị kẹt trong kế hoạch này ở Trái Đất.

Dolores: Ý của bạn là gì? Kế hoạch trên Trái Đất?

Carol: Chúng tôi là một trong những người thử nghiệm với kế hoạch trên Trái Đất. Chúng tôi là những người vạch kế hoạch cho nó. Chúng tôi là bộ phận thuộc một nhóm của chủng loại... rất nhiều... Chúng tôi không phải là những người duy nhất. Chúng tôi tham dự thử nghiệm nhân loại trên Trái Đất, cho nó những thách thức của nó, xem những kế hoạch của nó và quá trình tiến triển.

Dolores: Bạn lúc đầu là ở chỗ này sao? (Phải) Vậy đó đã là một thời gian rất lâu rồi phải không? (Phải) Nhưng bạn nói bạn giám sát vài hệ sao khác nhau.

Carol: Trong vũ trụ có các hành tinh khác cũng đang tiến hành rất nhiều thử nghiệm bất đồng. Trái Đất không phải hành tinh duy nhất. Có nhiều hành tinh hỗn loạn.

Dolores: Trái Đất là một trong những hành tinh hỗn loạn?

Carol: Không phải Trái Đất. Là chủng loài nhân loại thoát ly quỹ đạo. Dolores: Những nơi khác cũng thường thoát ly quỹ đạo sao?

Carol: Không. Một số tiến hóa khá êm ả.

Dolores: Nguyên nhân gì khiến Trái Đất hỗn loạn? Carol: Nó bị quấy nhiễu.

Dolores: Bạn có thể thấy được đó là gì không?

Carol: Tôi đang xem... Cơ sở dữ liệu... Tôi đang kiểm tra lịch sử. Vi khuẩn sinh học nào đó tiến vào làm hỗn loạn DNA, nhưng chúng tôi quyết định thuận theo tự nhiên, nhìn xem chuyện gì sẽ xảy ra.

Đây hoàn toàn giống lời của Phil trong “Keepers of the Garden”, cũng chính là giai đoạn đầu Trái Đất phát triển, có một thiên thạch rơi vào Trái Đất, mang đến vi khuẩn xa lạ. Nhân loại từ đó có bệnh tật, thử nghiệm vĩ đại về sáng tạo ra nhân loại hoàn mỹ trên Trái Đất bởi vậy bị phá hỏng. Carol nói không sai, hội đồng cảm thấy rất bi thương đối với việc thử nghiệm bị hủy hoại. Họ không thể không làm ra quyết định, hoặc phá hủy mọi thứ làm lại từ đầu, hoặc tiếp tục làm dưới tình trạng biết nhân loại sẽ mãi mãi không trở nên hoàn mỹ như trong kế hoạch.

Vì hội đồng đã đầu tư vào thử nghiệm này vô số thời gian và công sức, nên họ quyết định tiếp tục duy trì thử nghiệm. Đây cũng giải thích tại sao luôn có người ngoài hành tinh làm một vài thử nghiệm. Họ thử làm chủng tộc nhân loại trở về kế hoạch ban đầu, trở thành giống loài vĩnh viễn sẽ không sinh bệnh, chỉ lúc đã sẵn sàng mới có thể tử vong.

Dolores: Ý của bạn là thiên thạch phá hủy kế hoạch nguyên bản?

Carol: Đúng, nhưng chúng tôi tin rằng không có gì là bất trắc ngẫu nhiên.

Dolores: Tôi được cho biết dạng thân thể nhân loại là dùng tốt nhất. Đó là lý do nó được dùng ở rất nhiều nơi?

Carol: Phải, nó là tổ hợp của nhiều giống loài. Đó là Bò Sát. Đó là Silicon. Có rất nhiều chủng loài đã đóng góp vào phương tiện nhân loại cho nhận thức của họ.

Dolores: Nếu bạn ở đó từ ban đầu, vậy bạn sẽ không có tuổi sau đó, phải không?

Carol: Chúng tôi không ở trong thời gian. Chúng tôi không ở trong thời gian đồng dạng.

Dolores: Trên Trái Đất, chúng ta cho rằng một tế bào muốn phát triển thành cơ thể người hiện tại, cần thời gian rất lâu. Nhưng bạn không thừa nhận thời gian?

Carol: Sự vật chỉ là hiển hiện. Chúng được nghĩ tới chúng được sinh ra.

Dolores: Bạn hình như rất hạnh phúc ở hội đồng đó, phải không? (Phải) Tại sao bạn quyết định rời khỏi?

Carol: Tôi quyết định tôi muốn trải nhiệm nó từ trong ra ngoài thay vì quan sát. Tôi biết chuyện này sẽ rất vất vả gian nan, những người khác cũng cực lực can ngăn tôi. Họ cần tôi ở đó. Không muốn không tìm thấy tôi. Nhưng tôi quyết định phải đi, tôi nghĩ tôi có thể sửa chữa các thứ từ bên trong. Tôi là một Master.

Dolores: Nếu đã là Master, hẳn không có chuyện gì làm khó được bạn. Carol: Phải, nhưng sự vật không vận hành như vậy.

Dolores: Nghe có vẻ bạn rất cố chấp, không nghe lời khuyên của họ.

Carol: Vâng, đó là một trong những phẩm chất của tôi. Vì tôi là người sáng chế, để sáng chế và sáng tạo, bạn phải biết được tạo tác từ mọi góc độ. Tôi là Người Sáng Tạo.

Dolores: Bạn nói bạn ngay từ đầu đã giúp đỡ tạo ra sự sống ở trên Trái Đất? Carol: Tôi chỉ trợ giúp. Đó là một đội rộng lớn.

Dolores: Nhưng tiếp đó bạn quyết định phải ra trải nghiệm?

Carol: Phải, làm bản thân trở nên bé nhỏ. Tồn tại trong một thế giới vi mô. Dolores: Bạn phải bắt đầu từ chỗ nào? Tôi đang cố hiểu được ý của bạn.

Carol: Ừm, thế giới vi mô là tầng thứ nhỏ nhất của sinh mệnh, khởi đầu ở phân tử với những định thức. Trước khi tiến vào hình thể.

Dolores: Vậy nếu đến Trái Đất, bạn phải bắt đầu từ tầng thứ đó?

Carol: Tôi không bắt buộc phải làm. Tôi làm điều tôi muốn. Những người khác thấy đó là cần thiết, nhưng tôi thì không.

Dolores: Vậy đó là hình thức đầu tiên mà bạn tiến vào? Tầng thứ thế giới vi mô?

Carol: Hạt cơ bản... nhận thức của một hạt cơ bản. Nhỏ hơn một điện cực... nhỏ hơn nhân... nhỏ hơn... nhỏ. Không từ ngữ nào có thể hình dung.

Dolores: Bạn trải nghiệm được gì ở tầng thứ đó?

Carol: Năng lượng, chỉ là năng lượng. Trở nên nhỏ như vậy thật vô cùng hưng phấn.

Dolores: Bạn phải trải qua một quá trình rất lâu dài mới được phép trở về? Carol: Tôi có thể trở về bất cứ lúc nào.

Dolores: Nếu bạn muốn bắt đầu từ năng lượng thuần túy, vậy kế đó bạn lại tiến vào loại hình thức nào?

Carol: Tôi thử qua tất cả, tôi là cây, là electron, là hạt căn bản, là sóng ánh sáng, là nhân, là sao, là hành tinh, là đại dương, là nước, là động vật, là bò sát, là nhân loại, là tôi, là đá, là sỏi, là rất nhiều thứ.

Dolores: Bạn học được gì khi là tất cả những hình thể bất đồng đó?

Carol: Không, không có gì để học... Chỉ là tồn tại. Nó không phải về những bài học. Nó chỉ về trải nghiệm. Chỉ là trải nghiệm.

Dolores: Nhưng bạn không bắt buộc phải đến. Đó là quyết định cá nhân của bạn?

Carol: Vâng, và tôi đã phải thúc đẩy nó. Họ cố ngăn cản và tôi nói “Tránh ra”. Dolores: Sau đó họ không ngăn cản bạn nữa?

Carol: Phải. Tự do ý chí luôn luôn được tôn trọng.

Dolores: Bạn đã trải qua tất cả những hình thể đó, sau đó quyết định đến thân thể nhân loại?

Carol: Phải, tôi làm nhân loại một thời gian, sau đó ngưng làm nhân loại... quá thô ở thời điểm đó.

Dolores: Lúc làm nhân loại, bạn trải qua rất nhiều loại đời sống khác nhau sao?

Carol: Tất cả chúng đều có những đời sống. Trải nghiệm toàn bộ chúng. Muốn tìm ra rốt cuộc là sai cái gì. Cả tuyến sai chỗ nào? Vi khuẩn tạo thành quấy nhiễu như thế nào và làm sao sửa chữa.

Dolores: Làm thế nào chữa trị tổn hại?

Carol: Tổn hại là sự chuyển hướng vào một kiểu khác của sự phát triển. Dưới tình trạng này, chỉ có thể sửa chữa tổn hại từ bên trong. Không thể lấy tư cách người quan sát mà sửa chữa.

Dolores: Đây là lý do bạn trải nghiệm rất nhiều loại hình sinh mệnh bất đồng? Carol: Vâng. Phải nhìn vào toàn bộ nó.

Dolores: Một số đời sống là tiêu cực cũng như tích cực, phải không?

Carol: Phải, nhưng tiêu cực là một ảo giác. Tiêu cực và tích cực đều là vật liệu xây dựng. Tiêu cực là chất xúc tác tiến hóa.

Dolores: Bạn biết nhân loại coi tiêu cực là không tốt.

Carol: Họ nên đổi tên nó là chất xúc tác tiến hóa. Chúng ta được cố tình trao cho chất xúc tác này để tiến hóa. Những thứ xuất hiện tiêu cực đó... những thứ đó là có mục đích.

Dolores: Nhưng bạn đã làm nó rất lâu trong các hạng mục của Trái Đất, tôi đoán.

Carol: Tôi đến đến đi đi, không phải cứ luôn ở đây. Đúng, và lâu hơn kế hoạch nhân loại ở trên Trái Đất, chúng tôi có nhiều hơn trước đó. Có nhiều những thử nghiệm nhân loại trước Kỷ Băng hà của Trái Đất hơn. Có sáu... Sáu của nhiều... của một số.

Dolores: Đây nghĩa là gì? Bạn hãy giải thích một chút xem sáu là cái gì.

Carol: Trái Đất từng có hàng trăm ngàn năm hoàn toàn không có sự sống ở trên đó. Khoảng giữa là những cửa sổ nhỏ để có hình thức sự sống phức tạp, chúng tôi sử dụng mỗi khoảng thời gian đó.

Dolores: Đó là điều tôi đang tự hỏi, sáu giai đoạn kia là gì?

Carol: Đó không phải những giai đoạn... Chỉ là những thử nghiệm. Là sáu cửa sổ trong thời gian khi hình thức sự sống phức tạp có thể ở đây trên Trái Đất. Khi nhân loại, thực vật và động vật có thể tồn tại. Hai khoảng thời gian đầu chỉ là những chủng loài khác. Không nhất thiết là những thực thể bạn nhận biết trong thời không này. Nhân loại là thử nghiệm gần đây hơn với sự tổ hợp sau khi thử nghiệm với nhiều hình thể sự sống khác. Nhân loại có lẽ cũng là ý tưởng vĩ đại nhất.

Dolores: Theo cách bây giờ của họ? (Không) Đó là giai đoạn thứ sáu?

Carol: Không phải, không có giai đoạn. Nó chỉ là những thử nghiệm. Lần này là thử nghiệm thứ sáu ở đây, hình thể sinh mệnh nhân loại được dùng trong bốn thử nghiệm sau ở đây. Chẳng qua chúng tôi đã thử nghiệm với nhân loại ở rất nhiều thiên hà, họ là sáng chế gần đây hơn so với những chủng loài khác cổ lão hơn. Nhưng đã có những tì vết và chúng tôi đang tìm kiếm nhiều ý thức hơn mà có thể nắm giữ nhiều ý thức hơn. Và tìm kiếm một phương tiện vật lý có thể nắm giữ và hướng dẫn ý thức. Chúng tôi chưa hoàn mỹ hóa ý tưởng về phương tiện vật lý này trong hình thể nào, nhưng chúng tôi có thời gian vô hạn để khám phá điều này.

Dolores: Cố gắng làm nó hoàn mỹ?

Carol: Không phải hoàn mỹ... Nhiều trải nghiệm hơn. Một khi đạt tới sự hoàn mỹ, nó liền không hoàn mỹ nữa bởi vì bạn sẽ muốn thử những thứ khác.

Dolores: (cười) Nhưng một số chủng loài, những nhân loại, đã từng ở trên Trái Đất và không sống sót và kéo dài, phải không?

Carol: Chính xác. Lau bảng, bắt đầu lại.

Dolores: Nó không tiến hành theo cách nó nên vận hành?

Carol: Cũng không có “nên” hay “không nên”. Có đôi khi chúng tôi thả rông cho đến khi nó trông như không còn tính xây dựng nữa. Có đôi khi sự thoái hóa sẽ nguy hại đến những thử nghiệm khác, và chúng tôi cần kìm hãm thử nghiệm này.

Dolores: Đó là một kế hoạch rất lớn?

Carol: Mang tính vũ trụ. Còn có những vũ trụ khác.

Dolores: Và chúng ảnh hưởng lẫn nhau, cho nên bạn phải giám sát tất cả? Carol: Vâng, và cẩn thận để những thử nghiệm không thâm nhập vào nhau.

Đó sẽ tạo thành tổn hại với sự tiến hóa khác. Thử nghiệm nhân loại cần được kìm hãm khi nhân loại có vài lúc tiến hóa công nghệ gây trở ngại tới những thử nghiệm khác.

Dolores: Còn có những sinh mệnh khác giống như bạn đi vào Trái Đất? Carol: Rất nhiều. Đặc biệt là hiện tại.

Doloress Họ có thể cũng nán lại? (Phải) Toàn bộ họ đều tình nguyện đến sao? Carol: Không ai là bị bắt buộc.

Dolores: Tôi đã nói chuyện với rất nhiều tình nguyện viên các kiểu, những người chọn đi tới vào thời điểm này trong sự tiến hóa. Công việc ở đây của bạn là gì?

Carol: Mắc nối lại từ trong ra ngoài.

Dolores: Toàn bộ nhân loại hay chỉ những người xác định?

Carol: Chỉ những người xác định mà dạy những người khác mắc nối lại bản thân họ. Chúng tôi ở đây để dạy. Mỗi người đều có thể mắc nối lại bản thân... mắc nối lại... hệ thống thần kinh của họ bị tổn hại. Mắc nối lại thần kinh chỉ có thể được làm bởi mỗi cá nhân trong mọi hình thức, không thể làm giúp cho bọn họ. Đây là một thử nghiệm, chúng tôi trợ giúp tiến hành thử nghiệm, thúc nó ở một hướng xác định vào lúc này. Chúng tôi sẽ rời khỏi sau thời gian này.

Dolores: Vì sao nhân loại cần mắc nối lại? Carol: Để nắm giữ càng nhiều ý thức hơn.

Dolores: Vậy là không phải nắm giữ nhiều tri thức hơn.

Carol: Không phải. Giải thích: sự tiến hóa của trái tim và lòng trắc ẩn là những gì nghiêm túc mà nói là đang bỏ sót. Nhân loại tiến triển tới tiến bộ công nghệ trước mà không cân bằng trái tim, không có tiến hóa trái tim. Điều này thật sự là một thảm trạng. Cho nên chúng tôi tới đây để phát triển trái tim trước tiên, đến khi trái tim bắt kịp với tri thức này.

Dolores: Tại sao nhân loại phải có nhiều ý thức hơn?

Carol: Để họ có thể sử dụng sức mạnh một cách nhân từ. Lạm dụng sức mạnh là bước hụt của nhân loại. Tổn hại mà vi khuẩn sinh học kia gây ra là ở trên hệ thống thần kinh, xảy ra vào thuở ban sơ của thử nghiệm trước khi nhân loại được tạo thành một cách đầy đủ.

Dolores: Vậy ý tưởng là ngăn cản tiêu cực theo cách này?

Carol: Hoặc chuyển hướng cách mà tiêu cực được sử dụng, vì cả tích cực lẫn tiêu cực đều là cần thiết, thiếu một cũng không được. Bóng tối và ánh sáng là bộ phận của tấm thảm xây dựng nên toàn cảnh. Cả hai đều phải được học để được sử dụng khôn ngoan, vì tích cực cũng có thể bị lạm dụng.

Dolores: Tôi biết có rất nhiều tình nguyện viên đi vào Trái Đất, họ muốn sống trong hình thể nhân loại chỉ để giúp đỡ. Nhưng bạn hình như có sứ mệnh bất đồng.

Carol: Chúng tôi không phải tới đây để cứu vớt chủng loài nhân loại. Chúng tôi ở đây để xem đó có thể phát triển đến chỗ nào.

Dolores: Đây là lý do bạn chọn tiến vào thân thể Carol?

Carol: Phải, cũng là lý do tôi chọn ca mắc nối lỗi vất vả nhất để mắc nối lại. Đây là cách duy nhất cho những người khác thấy tổn hại sinh học sâu sắc này mắc nối lỗi thế nào.

Dolores: Bạn tiến vào thân thể cô ấy khi là một đứa trẻ sơ sinh? Carol: Tôi ở trong thân thể này từ khi chào đời.

Dolores: Trước đó bạn có những đời sống khác như một nhân loại không?

Carol: Họ là tất cả những cuộc đời của tôi. Tôi là nhất thể. Nó là tất cả một cái giống nhau sống tất cả những cuộc đời.

Dolores: Vậy mục đích của Carol là bạn sẽ mắc nối lại cô ấy để cô ấy dạy cho những người khác.

Carol: Phải, cho những người lắng nghe.

Dolores: Bạn biết cô ấy có một trường học siêu hình nơi cô ấy đang cố gắng để dạy những người khác?

Carol: Vâng, tôi là một trong những người sáng tạo của ngôi trường đó. Có một ngàn người liên quan với sáng tạo của ngôi trường. Tôi là một trong số đó, người có —— nói như thế nào đây —— đầu não của sự hoạt động.

Dolores: Cho nên bạn đặt ý tưởng thành lập trường học vào trong tâm trí cô ấy?

Carol: Không, đó là một nhóm những người đặt ý tưởng vào tâm trí cô ấy. Nó là một ý tưởng cô ấy được sinh ra với... một ý tưởng được đặt vào tâm trí cô ấy. Đó là số mệnh của cô ấy.

Dolores: Đó là một ý tưởng tốt. Cô ấy đang giúp đỡ con người. (Phải) Nhưng ngôi trường hiện tại gặp phải khó khăn.

Carol: Cô ấy đồng hóa quá nhiều với thân phận nhân loại.

Dolores: Cô ấy cảm thấy trường học rơi vào hoàn cảnh khó khăn, không đạt đến nhiều như vốn dĩ.

Carol: Không sai. Nó không đạt đến nhiều như vốn dĩ. Cô ấy cần thả lỏng và cứ để nó trôi theo dòng. Quá nhiều tâm trí nhân loại dính mắc vào.

Dolores: Bạn có thể cho cô ấy một vài ý tưởng về việc làm thế nào thu hút học sinh mới không?

Carol: Chúng tôi đang lên kế hoạch. Chúng tôi là cái mà cô ấy gọi là “trong nhất thể”.

Dolores: Cô ấy đang tiến hành trên internet. Bạn biết đó là gì.

Carol: Vâng. Đó là phiên bản sơ cấp của cái chúng tôi có. Internet là sự chào đời của khối thông tin nhận thức truy cập đến tất cả. Nó là bước đầu tiên, nhưng sẽ bị dừng lại nếu trái tim không được cân bằng trong chủng loài này.

Dolores: Làm thế nào dừng thử nghiệm này lại?

Carol: Năng lực hủy diệt của vũ trụ. Chỉ là sự chuyển hướng những dòng lực của vũ trụ. Nếu tiến bộ công nghệ không đi đôi với trái tim, hủy diệt sẽ xảy ra.

Dolores: Nhưng đó có nghĩa là mọi thứ đều bị hủy diệt. Carol: Không, không có gì bị hủy diệt.

Dolores: Đó sẽ hủy diệt toàn bộ thử nghiệm.

Carol: Nó sẽ tiếp tục, chỉ là sẽ bắt đầu lại. Không có gì là bị hủy diệt vĩnh viễn.

Nó chỉ chuyển thành năng lượng, mà năng lượng thì có thể tái sử dụng và tái phân phối theo một cách mà không ai bị giết. Đó không phải thực sự.

Dolores: Nhưng nếu làm lại thử nghiệm, không phải là chấp nhận thất bại hay sao?

Carol: Không phải, là chấp nhận sai hướng... một phương hướng khác —— hiện tại có lòng tin rất lớn là thử nghiệm sẽ tiến tới theo hướng chính xác, vì có những người như chúng tôi ở đây. Chúng tôi đang thúc đẩy thử nghiệm từ bên trong thay vì cách chúng tôi thường làm từ bên ngoài. Chúng tôi thúc đẩy từ bên trong thay vì từ bên ngoài. Nó phải là sự mở rộng từ bên trong hình thể —— chúng tôi quả thật thấy phương hướng đó là chưa hoàn toàn trọn vẹn. Vẫn có rất nhiều nhân loại lắng nghe... phương hướng sai.

Dolores: Cái đó và Trái Đất mới đang hình thành có liên quan không? Carol: Chỉ có một Trái Đất, chính là nó sẽ được chuyển biến hay không.

Dolores: Tôi nghe rất nhiều điều khác nhau. Tôi nghe nói Trái Đất sẽ thay đổi rung động.

Carol: Sẽ có những chiều kích khác của Trái Đất. Sẽ nhiều hơn một... thêm nhiều. Sẽ hơn hai. Sẽ có rất nhiều phiên bản của Trái Đất.

Dolores: Một phiên bản trong đó vẫn sẽ tiêu cực?

Carol: Phải, và là một hiện thực còn tối hơn những gì bạn đang tưởng tượng. Đó là Trái Đất phiên bản địa ngục, để kiểm tra phương tiện nhân loại xem nó có thể chịu đựng được bao nhiêu.

Dolores: Tôi được cho biết những người tiêu cực không thể đi đến Trái Đất phiên bản cao hơn?

Carol: Họ sẽ ở vào phiên bản tương hợp với mình. Những người không thể tương hợp với rung động sẽ chết. Những chủng loài của vật mẫu khuyết tật đang được làm sạch. Bất cứ ai làm lựa chọn từ bên trong sẽ "đi" qua.

Dolores: Cho nên đó là một phần công việc của bạn? Khiến mọi người chuẩn bị sẵn sàng, để họ biết những thứ đang xảy ra?

Carol: Tất cả biết có chuyện đang xảy ra. Có rất nhiều cái được đưa ra trong những cách thức khác nhau. Cái của cô ấy cũng là một trong rất nhiều cách đưa ra khác nhau. Một số người sẽ đi với cách thức bất đồng.

Dolores: Bạn nói cách thức bất đồng là ý gì?

Carol: Cách thức thức tỉnh. Mục tiêu chỉ có một, nhưng có rất nhiều con đường đi tới.

Dolores: Không có “một con đường” phải đi?

Carol: Chỉ có con đường phải đi. Trái tim nhân loại phải phát triển để đi đâu đó xa hơn. Chúng tôi đã để cho thử nghiệm nhân loại tiến tới với tiến bộ công nghệ trong trạng thái hiện tại mà không có sự phát triển của trái tim. Chúng tôi đã để cho nó đi rất rất xa... để nó phát triển đến cực hạn và nhìn xem sẽ xảy ra cái gì. Và chúng tôi đã thấy được cái xảy ra... Không cần phải lặp lại. Hiện tại nếu không phải phương hướng mới thì chính là hoàn toàn không có.

Dolores: Các bạn nhìn thấy cái gì sắp xảy ra?

Carol: Star Wars là có thật. Xảy ra ở một thiên hà rất xa xôi.

Dolores: Vậy nếu nhân loại tiếp tục làm chuyện đang làm bây giờ, Trái Đất sẽ bị hủy trong tay bọn họ?

Carol: Họ có thể phá hủy toàn bộ những hệ thống, và các thử nghiệm khác mà chúng tôi không muốn họ chạm tới.

Dolores: Đây là lý do các bạn quan sát để họ không đi vào hướng đó? Carol: Để ngăn thử nghiệm cuồng lên.

Dolores: Nhân loại không biết những điều đó, họ làm những chuyện ngu xuẩn.

Carol: Cô ấy muốn xem dòng thời gian gì được kết nối với hiện tại một này, và tôi chính là một.

Dolores: Bạn là người hành tinh khác, tình nguyện xuống Trái Đất, sống ở thế giới điên rồ này.

Carol: Không phải xuống, là đến. (tôi cười)

Tôi tiếp đó triệu hồi Siêu thức, hỏi nó tại sao chọn dòng thời gian này cho Carol thấy.

Carol: Để cô ấy thấy mình là một hồn nhóm. Không chỉ là một sinh mệnh. Cô ấy thấy một khía cạnh ở một hành tinh, nhưng có một nhóm ở nhiều hành tinh mà cô ấy là một phần trong đó.

Dolores: Sinh mệnh khác ở cái được gọi là “hội đồng”. (Phải) Cô ấy là một phần của nó?

Carol: Đúng, hội đồng là sinh mệnh một tất cả. Dolores: Tại sao bạn muốn cô ấy biết chuyện này?

Carol: Để cô ấy có thể thấy khởi nguyên đích thực của ngôi trường. Cô ấy đã ngờ vực phía sau ngôi trường có một năng lượng nhóm. Cô ấy biết, nhưng cô ấy không muốn nghĩ mình “đặc biệt” như vậy. Theo cách mà cô ấy không muốn nó đi vào đầu mình.

Tôi hỏi tiếp về cơ thể cô, đặc biệt là tuyến giáp, cô ấy đang uống thuốc chữa trị, tình trạng rất nghiêm trọng. Siêu thức nói đây là do sợ hãi tạo thành: “Phẫn nộ, cũng là nguyên do... Phẫn nộ không thể tin nổi. Còn dính dáng tới phẫn nộ nhiều hơn cả sợ hãi.”

Dolores: Phẫn nộ từ đâu mà đến?

Carol: Cô ấy đã trải qua nhiều chông gai.

Dolores: Cô ấy nói mình đã hòa giải với tất cả những thứ đã xảy ra trong đời.

Carol: Rất nhiều phương diện là thế. Tâm trí cô ấy đã đi khỏi nó. Trái tim cô ấy thứ tha. Nhưng thân thể không chịu bỏ qua. Đó là một ký ức tế bào. Cũng là mong muốn tự sát. Đó là ước muốn vô thức của cô ấy.

Bác sĩ nói với Carol, nếu không uống thuốc thì không sống được. Tôi để Siêu thức xử lí tuyến giáp, và hỏi nó đang làm cái gì. “Thả lỏng. Chỉ thả lỏng, còn trở nên thoải mái với sự tồn tại trong thân thể nhân loại, ở đây bốn mươi hay năm mươi năm nữa.” Nó cũng nói trường học của Carol sẽ mở rộng, cũng trải rộng toàn cầu. “Bạn sẽ không thấy cái gì bây giờ —— cô ấy ở đây đã bốn mươi năm. Là một thời gian dài đối với một sinh mệnh không phải bản xứ.”

Thông điệp cuối buổi: Đừng sợ hãi việc tỏa ra ánh sáng. Đừng sợ hãi trở nên có sức mạnh. Đừng sợ hãi trở nên đặc biệt hơn. Cô ấy sợ trở nên đặc biệt nhiều hơn những người khác. Cô ấy không thế. Cô ấy vô cùng sợ bản ngã, vì bản ngã là sự sụp đổ của sự vĩ đại nhất, cô ấy sợ bản ngã hơn cái gì khác. Cô ấy đã thấy rất nhiều trường hợp bản ngã phá hủy chuyện tốt, cô ấy không bao giờ muốn bản ngã phá hủy bất cứ công việc gì mà mình đang làm. Cô ấy giữ mình ở một vị thế thấp để chống lại bản ngã. Cô ấy sẽ được chỉ dẫn làm thế nào xử lý nó để sự hoàn thành trở nên vĩ đại hơn, cô ấy sẽ được chỉ dẫn cách xử lý nó.

Có vẻ như cả những linh hồn master cũng tình nguyện đến, dù họ đã được khuyên bảo can ngăn. Có người nói dù là đấng lâm phàm cũng có thể trở nên lạc lối và kẹt trong bùn lầy của Trái Đất.

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh