Tứ Đại Pháp Kinh: Tự Nhiên Pháp

TỨ ĐẠI PHÁP KINH: TỰ NHIÊN PHÁP

TỰ tánh không sinh nên không diệt

NHIÊN nhiên tự tại thật siêu việt

PHÁP thế thường hằng vốn không hai

sự tương ứng dụng vô ngại

TỰ NHIÊN PHÁP là các pháp diễn biến trong thiên nhiên, các pháp này chẳng tạo ra, chẳng mất đi. Chúng hủy biến lẫn nhau để biến đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác.

Trong giáo lý của Thích Ca nó gọi là: Ðất, Nước, Lửa, Gió.

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Trong Nho, Lão gọi là âm dương ngũ hành (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ).

Các triết gia Ðông phương, Tây phương cũng phân biệt thành năm thứ: Nước, Lửa, Ðất, Gió và Không khí. Tuy nhiên, sự phân biệt đó chỉ nói lên một khía cạnh thô thiển, đơn sơ về Tự Nhiên Pháp mà thôi. Vì chỉ có CHA mới giảng mạch lạc khúc chiết về Tự Nhiên Pháp tức cơ cấu vận chuyển, biến động của vật chất, của vũ trụ, của không thời gian, tức Đại bản thể hữu vi của CHA mà thôi. Tuy nhiên, trước khi CHA giảng về TỰ NHIÊN PHÁP hiện đại, CHA cũng tạm nhắc sơ lại cho các con hiểu về TỰ NHIÊN PHÁP cổ đại do các tôn giáo cổ giảng.

Vì sao gọi Ðất, Nước, Lửa, Gió, Không khí là Tự Nhiên Pháp con? Trước khi kết luận, các con hãy nghe CHA giảng giải.

Các con thử nghiền ngẫm lại xem, Ðất có bị mất đi không? Các con làm nông, thời vỡ đất, phá đất, cuốc đất đắp bờ... khi làm nhà thì nhồi đất, trét đất, tô đất... khi làm vật liệu sử dụng thì nung đất, nặn đất thành gạch, ngói, lò, trã, chum, vại... khi dùng trong tín ngưỡng thời đắp xây thành tượng để cúng thờ... Nói chung, các con biến đổi, biến dạng đất theo nhu cầu của các con, từ trạng thái cứng sang trạng thái mềm, từ cao sang thấp, lởm chởm sang bằng phẳng, lộn xộn sang trật tự, các con biến đổi chúng từ thô kịch, xấu xí thành đẹp đẽ trang nghiêm trong các tượng cốt... chí đến những hiện tượng hủy phá hao mòn trong thiên nhiên như gió, bão, động đất, cho tới những cảnh chiến tranh tàn phá, hố bom vết đạn...

Nhưng thử hỏi, có làm hao hụt đi chút đất nào không hay rốt cuộc đất vẫn hoàn đất? Từ trạng thái khô cứng trên cao nguyên, rừng rẫy bị xói mòn trôi theo suối sông đổ về đồng bằng, tạo thành phù sa màu mỡ. Từ trạng thái nóng chảy lỏng trong ruột địa cầu theo miệng núi lửa phun lên, tràn ra rồi khô cứng lại. Ðất mềm dẻo nung thành ngói gạch... gạch ngói bể vụn ngấm nước vào lâu ngày trở lại đất thường...

Rốt cùng, đất không mất đi đâu cả, mà chỉ biến đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác, biến dạng từ hình thể này sang hình thể nọ, biến thể từ mềm sang cứng...

Bởi vì nó không mất đi đâu cả, mà chỉ biến đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác... nên gọi là TỰ NHIÊN PHÁP, hay là các pháp thuộc về tự nhiên.

Ðó là Ðất, rồi đến Nước. Từ ngoài đại dương bao la bị sức nóng của mặt trời làm cho bốc thành mây, trong không khí, gặp lạnh thành mưa. Mưa đổ xuống chảy ra suối, ra sông rồi lại đổ về biển. Mưa tưới xuống ruộng đồng, tắm rửa, giặt giũ và vô số ứng dụng khác nữa. Nhưng nó không mất đi đâu cả, còn mãi còn hoài... Từ lòng biển bốc lên thành hơi, gặp lạnh quá đông lại thành ra tuyết, thành băng... nhưng rồi nó cũng như đất, chỉ biến đổi biến dạng chứ không mất đi đâu cả. Nên nó cũng thuộc về TỰ NHIÊN PHÁP.

Lửa, Gió, Không Khí cũng vậy, các con tự nghiền ngẫm lấy chứ CHA không có thì giờ kể ra đây nữa.

Bây giờ, CHA giảng qua TỰ NHIÊN PHÁP hiện đại: tức cơ cấu vật chất và biến động vũ trụ trong không gian mà cũng chính là Ðại bản thể hữu vi của CHA vậy.

Vũ trụ từ đâu mà có? Vật chất hình thành như thế nào? Nhỏ hơn nguyên tử là hạt tử (hạt điện tử âm, dương, trung hòa). Ngoài ra còn nhiều loại hạt tử nữa như Meson, Pi, Hadron, Nentri, Neutrino... tức là các hạt nhẹ, cực nhẹ hoặc là nặng, cực nặng khác. Dưới các hạt tử còn loại nào nhỏ hơn không? Chúng có đời sống không?

Sau đây, CHA sẽ lần lượt giảng giải cho các con thấu hiểu về vấn đề này hơn.

Các con ơi! Theo luật biến động tuần hoàn tiến hóa cấp, tức luật tiến hóa trong giới tự nhiên (ngoài ra, còn luật tiến hóa trong sinh giới, luật tiến hóa trong xã hội loài người, luật tiến hóa trong tư tưởng triết lý, ngôn ngữ, văn tự... và quan trọng nhất là luật tiến hóa về tâm linh, tức luật luân hồi nhơn quả của linh hồn...); vật chất tiến hóa từ thấp đến cao, từ đơn giản đến phức tạp, từ nhất dạng đến đa dạng. Nói chung, NHỮNG CÁI PHỨC TẠP VĨ ĐẠI NHẤT ĐỀU TỪ NHỮNG CÁI ĐƠN GIẢN TẾ VI NHẤT MÀ THÀNH, con !!!

Vũ trụ là cái vĩ đại, bao la, đa dạng, phức tạp nhất. Nhưng nó lại từ nguyên hạt đồng nhất mà ra cả (danh từ này có lẽ các con mới nghe lần đầu? CHA tạm giải thích sơ cho các con hiểu: NGUYÊN HẠT ÐỒNG NHẤT có nghĩa là hạt nhỏ nhất, nguyên vẹn, không thể phân chia nhỏ được nữa, bằng các lực hữu vi như: lực cơ học, lực điện học, lực trường điện từ, kể cả lực hạt nhân phóng xạ...)

NGUYÊN HẠT ÐỒNG NHẤT này tức là các hạt ánh sáng, có tên khoa học là Photon đó con! Ðó là viên gạch của cấu trúc vật chất, là nguyên lượng của khối lượng, là nguyên lượng của trường, là nguyên lượng của nhiệt. Ở khía cạnh "trường" nó là nguyên trường đồng nhất (tức là trường nhỏ nhất, không thể chia nhỏ hơn nữa về mặt vật lý học).

Các loại hạt tử như điện tử âm (électron), điện tử dương (proton), trung hòa tử (neutron) và nhiều loại hạt khác cũng đều hình thành từ nó (Photons).

Cho đến trên 100 lọai nguyên tử khác ở địa cầu, hàng vạn loại phân tử ở trái đất, chí đến hàng ngàn loại nguyên tử trong vũ trụ, hàng triệu loại phân tử trong Càn Khôn, cũng đều từ NGUYÊN HẠT ÐỒNG NHẤT mà ra.

Ðiều đó có lẽ khó tưởng tượng nổi. Nhưng thực tế vẫn là thực tế thôi con! Kể cả kim thạch, thảo mộc, xác các loài cầm thú, điểu, ngư, loài người, cho đến vi trùng, vi khuẩn, các loài tế bào, nói chung tất cả những thứ gì ở cõi hữu vi này cũng đều từ một cấu trúc là NGUYÊN HẠT ÐỒNG NHẤT, tức Quang tử mà ra cả.

Bây giờ các con hãy nghe CHA giảng về cơ cấu vật chất và biến động vũ trụ, một vấn đề khá lý thú mà các nhà thiên văn học, vật lý học, hóa học xưa nay đã tốn không biết bao nhiêu công lao để đưa ra một lý thuyết thống nhất về vấn đề này, nhưng cũng chưa thấm vào đâu cả.

Vũ trụ là một tổng thể thống nhất, đó là một tập hợp bao gồm nhiều cấp quán hệ thống (các hệ chuyển động đều, tương đối với nhau). Các quán hệ thống cấp thấp quay chung quanh các quán hệ thống cấp cao, theo những quỹ đạo ngày càng nới rộng và rất phức tạp.

Khởi đầu, vũ trụ hình thành từ électron ở ngoại biên vũ trụ rơi về phối hợp với Proton ở gần trung tâm vũ trụ tạo thành nguyên tử Hydrogen, chúng cọ xát xoay trộn, ban đầu yếu, sau mạnh dần đến độ một vận tốc kinh hồn, nhiệt độ lên đến hàng trăm ngàn tỷ độ, thời bắt đầu bắn phá ra các đại thiên hệ. Khi dang ra xa các đại thiên hệ tiếp tục cọ xát xoay trộn, nhưng với hình thức yếu hơn, nhỏ hơn vũ trụ mẹ của chúng. Ðồng thời bắn phá ra các Thiên hệ, các Thiên hệ cũng tiếp tục như thế bắn phá ra các Thiên hà. Các Thiên hà bắn phá ra các khối nóng, co rút, xoay trộn, sau thành các vì sao (mặt trời chúng con là một trong những vì sao đó). Từ mặt trời, lúc còn là tinh vân nóng đỏ, bắn phá ra các khối tinh vân con, sau nguội dần thành các hành tinh (như địa cầu các con đang sống ngày nay). Các hành tinh lúc còn nóng, áp suất còn cao, nó vỡ ra thành các khối nhỏ hơn tạo thành vệ tinh (mặt trăng ngày nay).

Vệ tinh là một quán hệ thống cấp 1, quay quanh địa cầu là quán hệ thống cấp 2, địa cầu quay quanh mặt trời là quán hệ thống cấp 3, mặt trời quay quanh Thiên hà là quán hệ thống cấp 4, Thiên hà quay quanh Thiên hệ là quán hệ thống cấp 5, Thiên hệ quay quanh đại thiên hệ là quán hệ thống cấp 6, và cuối cùng đại thiên hệ quay quanh một trung tâm mà các con gọi là Vũ trụ, là quán hệ thống cấp 7, còn gọi là quán hệ thống Cái.

* Thiên hà, như ngân hà các con thường thấy, dòng sông bạc ban đêm, nằm vắt ngang trên bầu trời, là một tập hợp chứa hàng

trăm tỷ ngôi sao.

* Thiên hệ, là một tập hợp bao gồm hàng nghìn tỷ Thiên hà.

* Ðại Thiên hệ, là tập hợp bao gồm nhiều triệu tỷ Thiên hệ.

* Vũ trụ, là một tập hợp bao gồm hàng tỷ tỷ Ðại Thiên Hệ.

Có lẽ các con thắc mắc rằng: Các âm điện tử (élec-tron) do đâu mà có? Ở ngoài biên vũ trụ, rơi vào phối hợp quay tít mù quanh dương điện tử (Proton), ở trung tâm vũ trụ để hình thành vũ trụ. Rồi các quán hệ thống càng ngày càng nới ra xa mãi hay sao?

Ðây các con hãy nghe CHA giảng tiếp:

Các quán hệ thống ngày càng nới rộng ra xa, song song với sự nới ra xa này, chúng bức xạ tức phát ra ánh sáng do sức đốt nóng bởi các phản ứng nhiệt hạch tâm trong ruột của các vì sao. Các hạt ánh sáng này khi ra khỏi vũ trụ chúng nó bị hấp dẫn trường cực mạnh của vũ trụ giữ chúng lại, làm cho chúng quay quanh vũ trụ. Tập hợp các Photons này ngày càng rời xa vũ trụ, vì trường hấp dẫn vũ trụ ngày càng yếu, do sức bức xạ hủy phá vật chất (tức các hạt tử) biến thành ánh sáng phóng ra ngoài vũ trụ, làm cho khối lượng vũ trụ càng lúc càng giảm dần.

Ðến một lúc nào đó, dần dần các vì sao yếu hẳn đi đến lụn tàn rồi tắt hẳn (do các phản ứng nhiệt hạch tâm đã cạn) kéo theo sự tắt hẳn các Thiên hệ. Sự tắt hẳn các Thiên hệ kéo theo sự tắt hẳn của Ðại Thiên hệ. Sự tắt hẳn của các Ðại Thiên hệ kéo theo sự tắt hẳn của vũ trụ.

Lúc mà vũ trụ tắt hẳn, nguội lạnh, thì sự gì sẽ xảy ra các con? Có lẽ các con nghĩ rằng: Vũ trụ chết luôn, Càn Khôn sụp đổ, không còn sự sống nữa, trần gian chỉ còn là cái xác không hồn, âm u lạnh lẽo trong giấc cô miên bất tận.

Không đâu các con! Các con quên rồi sao? Ðã có sinh thời có diệt, có thành thì có hoại, qua khỏi giai đoạn diệt hoại thời đến giai đoạn sinh thành.

Trước khi CHA nói qua giai đoạn sinh thành, làm cho vũ trụ sống lại, CHA sẽ làm cho các con hiểu về cơ cấu vật chất và sự hoạt động của chúng thì con mới hiểu được tại sao vũ trụ sống lại?

Theo trình độ hữu vi, nguyên hạt là CHẤT không định nghĩa được. Chúng có tính hấp dẫn, gọi là TRƯỜNG. Trường và chất là hai danh từ phân chia một dạng ra. Thực tế là Chất mang Trường. Trường là một đặc tính của Chất hay nói đúng hơn TRƯỜNG là CHẤT mà CHẤT cũng là TRƯỜNG, tách riêng Trường và Chất là đã xa lìa thực tại vật lý học.

Hàng triệu hạt nguyên trường đồng nhất này (Photons) tích tụ lại thành hạt âm điện tử (électron).

Hàng tỷ hạt nguyên trường đồng nhất này kết tụ lại thanh hạt dương điện tử (Photon).

Từ hai hạt này tương tác lẫn nhau thành Trung hòa tử (neutron). Rồi chúng tương tác phá hủy lẫn nhau để hình thành hàng trăm loại hạt tử, hàng nghìn loại nguyên tử, hàng triệu loại phân tử phân phối khắp cùng vũ trụ trong các quán hệ thống.

Do đâu mà quang tử tích tụ lại thành âm điện tử và dương điện tử để phối hợp thành nguyên tử Hydrogen và các loại nguyên tử khác?

Muốn hiểu được vấn đề này, các con nhớ lại là CHẤT có mang TRƯỜNG mà Trường thì có tính hấp dẫn, chính TRƯỜNG là nguyên nhân làm cho các nguyên hạt kết tụ lại thành các hạt tử đó con.

Chúng kết tụ lại theo nguyên tắc sau:

- Hai nội trường tương đương đẩy nhau.

- Hai nội trường chênh lệch hút nhau.

Thế nên âm điện tử gặp âm điện tử đẩy nhau, dương điện tử gặp dương điện tử đẩy nhau. Dương diện tử gặp âm điện tử hút nhau. Thực tế chúng hút nhau cả, chứ không đẩy nhau. Ðẩy nhau chỉ là hình thức khác của hút nhau mà thôi.

Ðể các con dễ hiểu chỗ này, CHA ví dụ cho các con tạm hình dung sự kiện như sau đây:

Hai người A và B kéo nhau bằng dây thì diễn tiến sẽ xảy ra như thế nào? Nó sẽ xảy ra các hiện tượng sau:

* Nếu A và B bằng sức nhau, thì không bao giờ A gần B được mà có khuynh hướng dang ra xa giống như đẩy nhau.

* Nếu B yếu sức hơn A, thời A kéo mạnh hơn, thu dây ngắn lại, làm cho B nhũi dần về A, giống như A hút B về mình.

* Nếu A và B quá mạnh, mạnh đến nỗi vượt quá sức chịu đựng của dây, thời dây đứt làm cho mỗi đứa mỗi ngã.

* Nếu A yếu sức hơn B, khi B thu hết chiều dài của dây, thời A và B dính sát lại với nhau, như nhập một khối.

Bởi thế, nên các hạt tử trùng tên NỘI TRƯỜNG TƯƠNG ÐƯƠNG NHAU không thể gần nhau được, có khuynh hướng đẩy nhau. Các hạt tử khác tên NỘI TRƯỜNG LỆCH NHAU có khuynh hướng hút nhau, làm cho chúng gần nhau được.

Bây giờ, CHA trở lại vấn đề, tại sao Vũ trụ sống lại, hoạt động lại như cũ?

Sau khi vũ trụ tắt hẳn, nguội lạnh, ở trạng thái này: nhiệt độ vũ trụ xuống đến 00T (0 độ tuyệt đối) nên trường hấp dẫn giữa các quán hệ thống tăng lên, có khuynh hướng hút nhau, khiến chúng đi lại gần nhau hơn. Sự kiện này các con thường thấy hằng ngày như hơi nước ở nhiệt độ lạnh, trường hấp dẫn chúng tăng hơn hút lại gần nhau thành chất lỏng, nước lỏng đun sôi tức gặp nhiệt độ cao, làm cho trường hấp dẫn tức sức hút giữa các các phân tử H2O yếu hơn làm cho chúng bốc thành hơi bay ra xa nhau và các chất khác cũng vậy: đồng, sắt, kẽm, chì... tuy cứng chắc như thế mà đến khi gặp nhiệt độ cao cũng nóng chảy lỏng, nếu gặp nhiệt độ quá cao thì bốc thành hơi. CHA nhắc lại, do trường hấp dẫn tăng dần khiến cho các quán hệ thống có khuynh hướng rơi vào nhau, từ cấp thấp đến cấp cao, ban đầu yếu, chậm, sau mạnh nhanh dần.

Các vệ tinh rơi về các hành tinh, các hành tinh rơi về mặt trời, các vì sao (lúc này tắt hẳn) rơi về trung tâm Thiên hà, các Thiên hà rơi về trung tâm Thiên hệ, các Thiên hệ rơi về trung tâm Ðại Thiên hệ, và cuối cùng các Ðại Thiên Hệ rơi về trung tâm Vũ trụ. Cùng lúc đó, các hạt ánh sáng ở ngoại biên vũ trụ hấp dẫn kết tụ lại thành âm điện tử (do nhiệt độ qúa thấp dưới 00T làm cho chúng tích tụ lại dần dần thành hạt âm điện tử). Khi đó, gần trung tâm vũ trụ, các hạt ánh sáng kết tụ thành dương điện tử.

Trường hấp dẫn vũ trụ lúc này cực mạnh, làm cho các hạt âm điện tử thành lập ở ngoài biên rơi vào trung tâm vũ trụ lọt vào lực hấp dẫn của hạt điện dương quay tít mù tạo thành nguyên tử Hydrogen, hoặc trúng thẳng vào Proton để tạo thành hạt neutron, rồi tương tác lẫn nhau để tạo thành nhiều loại hạt khác.

Khi các Ðại Thiên Hệ rơi về trung tâm vũ trụ đến một vận tốc kinh hồn (nhanh hơn vận tốc ánh sáng cả trăm lần). À! CHA quên mất! Nếu bảo nhanh hơn vận tốc ánh sáng (300.000 km/giây) cả trăm lần thì có vẻ phản khoa kọc quá, vì trái với học thuyết tương đối của Einstein, nhưng điều này chẳng có gì là phản khoa học cả con! Sau này, khi khoa học hữu vi tiến đến giai đoạn đó, thời những điều CHA giảng hôm nay sẽ thành hết sức khoa học.

CHA trở lại vấn đề vũ trụ, khi các đại thiên hệ hút rơi về trung tâm vũ trụ đến một vận tốc kinh hồn, nhanh hơn vận tốc ánh sáng cả trăm lần, xoáy trộn, cọ xát vào nhau tạo nên một nhiệt độ kinh khủng (hàng triệu tỷ độ) nhiệt độ vũ trụ lên quá sức cao nên áp suất tăng quá mạnh, chúng bắt đầu trở lại trạng thái hình thành vũ trụ như CHA đã giảng đoạn trước là bắn phá ra các quán hệ thống từ cao đến thấp. Vũ trụ bắn phá ra các Đại Thiên hệ, từ Đại Thiên hệ bắn phá ra các Thiên hệ, từ Thiên hệ bắn phá ra các Thiên hà (CHA sẽ so sánh cho các con biết hiện giờ trình độ hữu vi khoa học ở cõi trần chỉ quan sát được một vùng nhỏ của Thiên hệ, tức vài ba nghìn triệu Thiên hà, trong số hàng nghìn nghìn triệu Thiên hà của Thiên hệ). Thiên hà bắn phá ra các vì sao, mặt trời (một trong các vì sao) bắn phá ra các hành tinh quay chung quanh. Hành tinh bắn phá ra các vệ tinh (như mặt trăng của các con).

Thế là vũ trụ đã bắt đầu chuyển mình, sinh động lên và hoạt động trở lại, tạo ra thế giới hữu vi, mà các con đang sống ngày nay.

Ðến đây, các con đã thấy cái Cực-thô-đại của vũ trụ bao la cũng như cái Cực-tế-vi của quang tử, tức NGUYÊN HẠT ÐỒNG NHẤT. Nhưng cũng có những con còn thắc mắc, không biết bên ngoài vũ trụ còn những gì nữa không? Trong ruột quang tử đặc hay rỗng? Có cái gì nhỏ hơn quang tử nữa hay không?

Còn chứ con! Bên ngoài vũ trụ các con còn có hằng hà sa số vũ trụ bạn đang biến động không ngừng theo chu kỳ như vũ trụ của các con vậy. Có cái nhỏ hơn vũ trụ các con, và cũng có cái to hơn nữa con!

Trong khi vũ trụ này đang hình thành, thì vũ trụ kia đi vào thời hoại diệt. Có cái thành, có cái trụ, có cái hoại, có cái không. Khi cái này đang sinh thời cái kia đang diệt; lúc cái nọ đang trụ, thời cái khác đang hoại v.v...

Chúng hoạt động theo chu kỳ (đời sống một chu kỳ của vũ trụ cả hàng ngàn tỷ năm), phình ra xộp vào như những hơi thở của Thượng Ðế vậy con!

Vũ trụ là những tế bào trong vô lượng tế bào hoạt động trong không gian vô biên, để hình thành siêu đại bản thể hữu vi của Thượng Ðế vậy con!

Thế nên CHA hằng hữu đời đời, sinh rồi diệt, diệt rồi sinh với thời gian không gian vô tận vô cùng vô chung vô thỉ.

Còn trong ruột quang tử thì sao? CHA nhắc lại, hạt ánh sáng là nguyên hạt đồng nhất, nên không có lực hữu vi nào có thể hủy phá được, hủy hoại, phân tán chúng nhỏ ra được nữa, vì nó được Thượng Ðế dùng thần lực vô vi nung hợp từ hàng tỷ hạt ẨN TINH NGỌC mà thành.

Ẩn Tinh Ngọc lại có các cấu trúc phức tạp từ các loại khí trên cõi vô vi như: Thanh khí, Thượng thanh khí, Thái khí, Âm dương khí, Thiên khí. Các loại khí này do CHA dùng Đại thần lực vô vi (không thể nghĩ bàn) tinh luyện từ Tiên Thiên Khí ra.

TIÊN THIÊN KHÍ (Tổ Khí) tức HỔN NGƯƠN KHÍ còn gọi là KHÍ HẠO NHIÊN tức khí có trước khi vũ trụ càn khôn hình thành, và tồn tại mãi mãi cho đến sau khi càn khôn hủy diệt! Có mãi mãi hoài hoài, vô cùng đến nỗi thoát khỏi ý niệm CÓ và KHÔNG siêu việt trên cả danh từ lý luận của phàm trần.

Thế giới vô vi vô cùng tráng lệ, kỳ ảo, nhẹ nhàng, thanh thoát mà CHA chưa thể giảng ra cho các con hiểu được. Bài hữu vi, các con chưa học xong, chưa hiểu trọn, thời làm sao các con hiểu được bài vô vi? Là những thể vô hình, siêu linh mà các con chưa nghe thấy bao giờ (trừ một số con tu cao, xuất hồn ra khỏi xác dạo chơi để tìm hiểu về thế giới vô vi, tức Ðại Bản Thể vô vi mà cũng là Ðại Hồn Vũ Trụ, đại ngã, đại tinh quang, linh hồn CHA đó vậy!)

Nếu các con muốn nghe CHA giảng về thế giới vô vi, thì các con phải tinh tấn, siêng năng hành pháp, công phu luyện đạo, để tiến nhanh trên con đường giải thoát, tiến lên cảnh giới cao, để nghe CHA giảng về cơ cấu hoạt động của thế giới vô vi, bằng ngôn ngữ vô vi siêu thoát.

Thôi, CHA dành lại bài giảng về thế giới vô vi để chờ đón các con, sau khi các con tiến lên cảnh giới ấy, chớ khó mà giảng bằng ngôn ngữ hữu vi cho các con hiểu nổi.

CHA chỉ tạm phát họa vài đường nét đơn sơ, thô thiển cho các con có ý niệm về thế giới vô vi mà thôi.

Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTủ Sách Tâm Linh